ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 394

Nếu có tay linh mục nào đó đến bảo tôi xưng tội và làm phép bí tích cho

tôi thì bảo hắn cuốn xéo cho mau và rủa nguyền tôi thì mới hợp lý. Tôi đã
làm vô số, vô số việc trong đời mà vẫn thấy chưa đủ. Những người như tôi
lẽ ra phải sống ngàn năm. Chúc ông ngủ ngon.

"Đó là những lời cuối cùng của ông ta. Nói rồi, ông ta ngồi phắt dậy

trên giường tung hết chăn mền và cố đứng lên. Chúng tôi chạy đến ngăn
ông ta - Lyuba vợ ông ta và tôi cùng với mấy người hàng xóm lực lưỡng.
Nhưng ông ta thô bạo gạt tất cả bọn tôi sang bên, nhảy khỏi giường và ra
chỗ cửa sổ. Ở đó, ông ta nắm chắc lấy khung cửa, nhìn ra tận dãy núi xa,
giương to mắt và cất tiếng cười, đoạn hí vang như ngựa, ông đã chết trong
tư thế đứng như vậy, móng tay cắm ngập vào thành của sổ.

"Bà vợ Lyuba của ông ta nhờ tôi viết thư cho ông và gửi ông lời chào

kính trọng. Người quá cố thường nói chuyện về ông luôn, bà ta nói. Và dặn
lại rằng sau khi ông ta chết phải dành tặng ông một cây đàn santuri để nhắc
ông nhớ đến ông ta. Vì vậy, bà quả phụ xin ông nếu có qua làng chúng tôi,
thì quá bộ tới nghỉ đêm tại nhà bà để bà được đón tiếp và sáng hôm sau, khi
ra đi, mang theo cây đàn santuri."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.