ALFA SIÊU BIỆT ĐỘI NGA - Trang 66

lạ. Anh mỉm cười rồi quên ngay nó cho đến ba ngày sau, vào buổi tối ngày
27, trên bậc thềm dinh thự của Amin…

Sáng hôm sau xe sứ quán đến đón các vị khách. Thiếu tá Berlev nhận ra

người ngồi đằng sau tay lái là Jenia Xemikin. Nhưng anh này đưa ngón tay
lên môi ra hiệu: Đừng nói gì, hãy làm như không hề quen nhau. Họ quen
nhau hồi Berlev lần đầu sang Afghanistan, khi Xemikin đang làm nhiệm vụ
bảo vệ đại sứ.

Buổi tối Berlev đi tìm Xemikin. Họ ôm chầm lấy nhau.
- Nào Jenia, róc rượu đã, nói chuyện sau!
Xemikin lấy chai rượu rót vào hai cốc. Berlev nâng lên:

- Nếu còn gặp lại nhau thì ta sẽ uống một chầu nữa, còn nếu mình hi sinh

thì bỏ qua mọi chuyện cho nhau nhé.

Xemikin tái mặt:
- Cậu sao thế, Colia, điên à?

- À, à, – Berlev xua tay, – uống đi không rượu nhạt mất. Rồi cậu sẽ biết

hết.

Thiếu tá Berlev có vẻ biết nhiều hơn mọi người về cái chiến dịch sắp

diễn ra. Anh biết đại sứ Puzanov, biết trưởng ban tình báo Ivanov, đã nhiều
lần gặp gỡ Amin. Mỗi khi đại sứ đến dinh thự Amin, Berlev vẫn đứng gác
bên cửa phòng hội đàm. Việc bảo vệ Puzanov, Ivanov và các nhân viên
khác của sứ quán được tăng cường sau vụ “Hận thù dân tộc” bắt cóc và giết
đại sứ Mỹ Adolf Dabbs. Vụ này xây ra ngày 1 tháng ba. Dịp đó đội đặc
nhiệm “A” có một số thành viên ở Cabul. Berlev là một. Và bây giờ anh lại
đến, chắc chắn không phải để dạo chơi…

Trưởng ban tình báo Xô Viết tại Afghanistan là Boris Xemenonich

Ivanov và phó ban đang nói chuyện với thiếu tá Romanov. Họ mở đầu rằng
thiếu tá và chiến sĩ của anh đến Afghanistan hoàn toàn không phải để hít
thở không khí miền núi trong lành. Romanov đồng ý. Tự anh cũng biết điều
đó và chờ đợi để biết nhiệm vụ cụ thể. Mấy ngày vừa qua với Romanov trôi
qua như cơn ác mộng. Anh sẽ đưa các chiến sĩ của mình lâm trận và như bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.