ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 165

cũng cam lòng.
Bà nói:
- Tôi thấy khỏe khoắn hơn bao giờ hết.
Ông ấy nghiêng người qua để nhìn bà cho rõ vì trăng mới lên. Gió làm cay
mắt bà, ứa vài giọt lệ nhưng chúng đang ngời lên reo vui:
- Ồ, thì ra, bà thích chuyến du hành!
Ông ấy thả cho con ngựa tự do đi vào phía nhà, ông nhảy xuống xe, đưa tay
cho bà.
- Đẹp như bà mà cứ phải quanh quẩn sau nhà bấy nhiêu năm nay.
- Nếu đó là lời khen, nhưng nó làm tôi đau nhói đấy.
- Ờ nhưng đó là cách nói của tôi để bảo bà là một phụ nữ đẹp.
- Mời ông sang nhà tôi uống cà phê.
- Được, tôi cột ngựa rồi sẽ qua.
Nước vừa sôi thì ông ấy cũng vừa qua.
- Tốt hơn là ông nên dùng trà, ông Joyce?
- Trà hay cà phê đều được, miễn không là nước lã. Tôi muốn bà gọi tôi là
Frank. Họ đặt tên thánh cho tôi là Francis nhưng tôi đã bỏ dùng nó từ
khuya rồi.
- Và tôi thấy là ông đã biết tên tôi.
- Cuộc du hành đầy thích thú hồi hộp, chẳng phụ nữ nào mà tôi biết không
ngất ngây mê mẩn trong những chuyến du hành như thế này.
- Tuyệt vời - bà nói, vừa rót nước vào bình cà phê.
- Không chuyện gì thích thú như ngồi sau một con ngựa, trừ phi là ngồi
dạng 2 chân trên mông nó. Đổi con Mickey lấy cái xe vận tải Mack tôi
cũng không đổi.
- Tôi thường cưỡi ngựa lúc còn trẻ.
- Nếu không phiền, bà chọn ông ấy thế nào?
Bà suy nghĩ, và bà vợ già của ông. ông gặp bà ấy ở đâu? Rồi bà trả lời:
- Tôi làm ở một nhà xuất bản. Ông ấy mang đến một lập thơ.
- Ồ ra là vậy. Và ông ấy nghĩ rằng trong một căn nhà như thế này, ông ấy có
thể làm thơ như nước chảy.
- Gerald và tôi yêu nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.