ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 48

Cuối cùng hai người cũng về đến cửa. Mở khóa, rút cây chắn, cánh cửa cót
két mở ra. Hai người bước vào.
- Vào đây rồi chúng ta làm gì?
Chính ông bác sĩ nhìn thấy qua cửa sổ phòng khách.
- Này! Đang xảy ra chuyện gì ở dưới kia thế nhỉ? Có một người cầm đèn
bão, lấp ló sau nhà kho!
Hai người bước ra khỏi cửa, sau đó họ chạy. Họ thấy một cái đèn bão, một
cái xẻng và một lưỡi xới đất dưới gốc cây lê ‘nhu bì’ . Một thiếu niên mặt
đầy tàn nhang, mắt mở to, đang đứng dưới một cái hố cậu mới đào được
sâu trên đầu gối, hai tay cầm hai cục xương nâu.
- Trời ơi, con làm gì ở đây? - Bố cậu hỏi.
- Những vật gì đây? - Daniel hỏi bố.
- Trời ơi! - Ông bác sĩ kêu lên.
Họ chỉ nói được có vậy.
Nhưng không phải ông Dan cố gây chuyện mà vì ông choáng váng bàng
hoàng:
- Con làm gì thế này, nói cho bố nghe.
Không phải Daniel đang tức giận mà vì chân cậu lâu lâu lại muốn sụm
xuống.
- Thế này là sao? Bố nói con nghe đi!
- Ôi, con trai của bố... con bệnh rồi.
- Vâng, con bệnh. Tom là ai hở bố?
- Chúa ơi! Dan, ông nghe tôi. Daniel, cậu cứ bình tĩnh, để tôi nói chuyện
xong với bố cậu đã. Ông Dan, chuyện này xảy ra lúc nào? Vào cái đêm
đáng nhớ đó, cậu bé này mấy tuổi?
- Ông muốn nói tới cái đêm nào, bác sĩ…
- Nào, ông bạn già, cố nhớ lại đi. Cái đêm mà anh thấy Tom cứ quanh quẩn
ở chỗ đó cả tuần lễ trước đó, cái đêm mà ông gọi tôi. Cái đêm mà tôi mang
thuốc mê Cloroforme sang vì tưởng rằng con chó có thể…
- Một con chó! - Cậu thiếu niên cứ nhắc đi nhắc lại. Một con chó…
- Và ông đã kịp thời đập cho nó một cái xẻng vào đầu. Cám ơn trời! Tôi chỉ
muốn hỏi lúc đó Daniel lên mấy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.