cục cưng ạ. Em có tên mới, mũi mới, hàm răng mới. Một nghề nghiệp mới.
Đâu còn phút vinh quang thuở xưa trong tiết mục George và Gloria’, một
tiết mục ca vũ vui nhộn, phải không cô Gloria Gordon? Bây giờ thì em có
nhà cao cửa rộng, đâu còn phải chui rúc trong cái nhà ổ chuột như xưa với
tôi nữa.
Laura phải chiến đấu với cơn giận run người và nỗi tuyệt vọng. Đúng là
George rồi. Hắn đã từ kẻ chết sổng lại, hắn sẽ phá nát cuộc đời còn lại của
cô.
- Thế bây giờ ông muốn gì?Cố gắng lắm cô mới giữ được giong đều đều.
Nếu cần tiền, tôi sẽ cho ông 25 ngàn dollar để ông xéo đi và chúng ta sẽ ly
dị.
- Ly dị? - George cười khẩy rất đểu, để lộ cái hàm răng sún. Không thể có
với tôi trên cõi đời này. Tôi là người chồng yêu quí của em. Tôi trở về với
em sau một thời gian xa cách bất đắc dĩ, không thể tránh được.
- Thà tôi chết còn hơn lại sống với ông - Cô thốt ra với giọng ghê tởm. Ông
là người bần tiện bẩn thỉu và ông sẽ luôn luôn bần tiện, bẩn thỉu. Tôi cho
ông 50 ngàn đô la để ông tìm một cái lỗ nào đó mà trốn chui trốn nhủi. Nên
nhớ là tôi biết hết những gì ông đã làm ở Cleveland. Ông còn muốn ngồi tù
về chuyện đó nữa không?
- Muốn, và mọi người sẽ biết tiểu sử của Gloria Gordon, vũ nữ thoát y ở
các phòng ca nhạc, sau này trở thành minh tinh nổi tiếng, sex symbol ở
Hollywood? Cứ nghĩ xem, tôi còn có nhiều hình ảnh khỏa thân của cô,
trong những màn thoát y vũ thuở xưa. Các tờ báo lá cải rất thích những
hình này.
Laura nhắm mắt lại một lúc, rồi nói:
- George, tôi sẽ cho ông 100 ngàn đô. Nên cầm lấy và xéo. Báo trước cho
ông biết tôi không còn bé bỏng nữa, tôi không để cho ông sai khiến tôi nữa
đâu.
George thọc 2 ngón cái vào dây lưng quần, cười khẩy đe dọa:
- Chao ơi, chúng ta đang ở California, cưng biết ở đây theo chế độ cộng
đồng tài sản. Cái gì của tôi là của cô, cái gì của cô la của tôi. Đừng có tranh
cãi về chế độ hôn nhân, tôi biết cô có cả triệu đo la gửi nhà băng. Thôi, lại