ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 103

Vú Sarah không ngăn được một nụ cười. Kinh nghiệm đã dạy bà là

không gì có thể kéo Alice lệch hướng khỏi mục tiêu nào mà cô đã tự đề ra
cho mình.

Alice gọi điện thoại cho ông Triệu. Vì ông không trả lời, cô liền quay

số của Dick.

- Tôi có một tin vui báo cho anh đây - Alice nói - tôi tin rằng mình đã

tìm được con voi bằng ngọc rồi.

- Cô bảo sao ? Nhắc lại đi ! - Dick lắp bắp vì quá xúc động.
Alice mô tả cho anh ta món đồ đã lượm được trong rừng, ven bờ sông.
- Thì đúng rồi ! Đó đúng là con voi của cụ Triệu mà ! - Dick reo vui,

giọng run run vì xúc động.

- Anh có muốn đích thân đem nó trả lại cho chủ nó không ?
- Ồ ! không, nằm trong tay cô nó sẽ an toàn hơn. Cô cứ giữ lấy nó cho

tới khi nào chính cô có thể trao lại nó cho cụ Triệu. Với lại vinh dự đó thuộc
về cô mà.

Trong khi chờ đợi, Alice đã giấu con voi ngọc vào một ngăn tủ trong

phòng mình.

Hứng chí ngân nga nho nhỏ một bài hát, Alice đến nhà nhỏ Bess. Nó

đang tập đánh golf trên bãi cỏ, cùng với Marion.

- Hoan hô ! -Alice kêu lên- Cú đánh đẹp đấy, Bess ạ !
- Cậu đã dòm lén bọn này lâu lắm rồi, phải không, dám xâm phạm đời

tư người khác hả ? Marion hỏi đùa.

- Kìa ! Chị cuốc bộ đến thăm bọn em đấy à ? - Bess ngạc nhiên vì

không thấy chiếc xe thể thao đâu cả.

Alice liền thuật lại cho hai chị em các biến cố xảy ra tối hôm qua.
- Và đó là lý do khiến mình cần tìm một bác tài nào chịu chở mình tới

gần vòng rào mà có kẻ đã chết khiếp vì nó ấy !

- Lại nữa ! - Bess cãi lại - Chị vẫn chưa ngán chuyện ấy ư, em thì đúng

là chết khiếp rồi đấy.

- Đừng làm bộ chết nhát hơn cả bản chất thực của em chứ - Marion

trách yêu - Lần vừa rồi chúng ta tới đó mà có bị sứt mẻ tí nào đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.