ALICE VÀ CHIẾC BÌNH CỔ - Trang 71

- Hôm qua - ông Tallow đáp.
- Lẽ ra ông không bao giờ nên làm thế mà không hỏi ý kiến của tôi.
- Vì biết ông đang bệnh, nên tôi đâu có muốn quấy rầy ông.
Ánh mắt của ông Tallow hết nhìn cái bình lại nhìn người Hoa rồi cất

tiếng hỏi:

- Có chuyện gì không ổn sao ?
- Chẳng có gì là ổn cả ! - ông Trần Dũng gắt - Cái bình này là hàng

giả, một sản phẩm mô phỏng vô giá trị.

Ông Tallow mất bình tĩnh đến nỗi không sao đứng vững được.
- Nhờ đâu mà ông biết được điều ấy ạ ? - Alice hỏi ông Trần.
Ông liền chỉ cho cô thấy các chi tiết cực nhỏ mà bất cứ ai nếu không

phải là giám định viên khó mà nhận ra nổi, những chi tiết mà nhờ đó giới
chuyên môn có thể nhận diện được hàng giả, hàng thật. Màu men không
được phủ bóng lợt dần, món đồ gốm có mùi thơm của sản phẩm mới xuất
xưởng, các chữ Hoa viết ở đáy bình không có cái vẻ cũ kỹ mà chỉ năm
tháng mới có thể đem lại cho nó...

- Đây là một sản phẩm mô phỏng tuyệt tác - ông Trán nhìn nhận - nó

hẳn phải là tác phẩm của một nghệ nhân chính hiệu.

Bản sao chép này đã đến từ Trung Quốc chăng ? Có phải chính tên

Carr nọ đã nhập lậu nó vào đất Mỹ ?

Ông Trần Dũng yêu cầu người hùn hạp với mình nói rõ ông ta đã mua

lại chiếc bình ấy trong tình huống nào. Ông Tallow đáp rằng Carr đã tuyên
bố hắn là đại diện thương mại của Công ty xuất nhập khẩu Phương Đông,
và đã đưa cho ông coi những thư giới thiệu để làm bằng chứng.

Vốn đã biết tiếng tăm của Công ty ấy, ông Tallow không hề nghĩ đến

chuyện nghi ngờ tính xác thực của các sản phẩm do Công ty cho người đem
đến ký gửi để tung ra thị trường. Chắc hẳn chiếc đã bán cho ông Fellmor
cũng là một đồ giả luôn.

- Có thể lắm - ông Trần gật gù đáp - Cần phải tức tốc yêu cầu Fellmor

gửi nó lại cho chúng ta và nếu đó chỉ là một đồ giả nhái nhãn hiệu, chúng ta
sẽ tức khắc hoàn lại tiền cho ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.