ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 121

ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI

Lam Ninh

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Tiết trời vào đông, thời tiết bắt đầu trở lạnh, chỉ có cây bách tùng chịu

được rét mới còn khoác lên mình vẻ ngoài xanh biếc.

Trương Dực Chẩn vừa rời khỏi dãy lầu trọ thì đã thấy Ôn Noãn ngồi

trên thiềm đá ven đường ở đối diện đang xoay sở với chiếc vòng liên hoàn
trong tay, gồng não suy nghĩ nên làm như thế nào thì mới tháo được, ở hai
bên trái phải đặt hai phích nước nóng, một phích màu hồng một phích màu
lam.

"Không phải đã nói để anh đi tìm em rồi sao?"

"Em muốn gặp anh sớm hơn." Ôn Noãn đứng dậy phủi quần jean,

"Anh theo giúp em lấy nước được không?"

"Phòng ngủ của mấy em không có bình thủy điện hả?" Hầu như mọi

phòng trọ đều giấu món vũ trang vi phạm lệnh cấm này.

"Do không cẩn thận không dấu kín nên đã bị bà dì dưới lầu tịch thu

sung công rồi." Cô thẳng người, "Mỗi người cầm một cái."

"Tốt như vậy?"

"Bây giờ còn rỗng, đợi lát nữa phích chứa đầy nước nóng thì anh phải

cầm cả hai."

Xem ra Ôn đại tiểu thư đã tính toán kỹ rồi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.