ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 36

"Đề nghị thì không." Như Anh lên tiếng hệt như một chuyên gia tâm

lý, cô rất thích đảm nhiệm vai trò chỉ đạo đường tình duyên của người
khác. Nguyên nhân bởi vì cô có rất nhiều hiểu biết trong chuyện này nhưng
không thể ứng dụng lên bản thân nên chỉ đành dành ra một ít chỉ điểm
chúng sinh, thuận tiện xem thử hiểu biết của cô trong thực tế có phải là
chân lý hay không.

"Nhưng bình thường thì chẳng nam sinh nào thích bị theo đuổi, cho dù

có chấp nhận thì sau này cũng dễ dàng chia tay, vì càng dễ lấy tới tay thì
càng không biết quý trong ấy mà."

"Thật hả?" Ôn Noãn có chút lo lắng cùng nghi ngờ dựa vào thành

giường, tay ôm một quyển [Hamlet] bìa cứng.

Vì tăng hứng thú tiếng Anh cũng vì giúp bản thân có chút khí chất cao

nhã nên ngày đầu tiên khi khai giảng cô đã mua mấy quyển kịch
Shakespeare có đủ nguyên văn lẫn dịch văn. Đáng tiếc khi mua về mới phát
hiện tiếng Anh ở thời đại của Shakepeare có sự thay đổi rất lớn trong thời
đại bây giờ, thay đổi từ ngữ pháp cho tới từ vựng nên cô đọc vào chẳng
hiểu mô tê gì. May mà mấy quyển kịch cô mua phần lớn là mấy vở kịch
lãng mạn như [Giấc mộng giữa đêm hè], thỉnh thoảng lấy ra xem phần dịch
tiếng Trung cũng không tệ lắm.

Đối với vị vương tử người Đan Mạch do dự thiếu quyết đoán, sinh tồn

hay hủy diệt, đó là cả một vấn đề.

Còn đối với Ôn Noãn, theo đuổi hay không theo đuổi, đó càng là một

vấn đề lớn hơn.

"Nhưng cũng chưa chắc." Như Anh thấy nét mặt uể oải của cô thì đổi

giọng ngay, "Tục ngữ có nói: nam theo đuổi nữ thì cách một ngọn núi, nữ
theo đuổi nam thì cách một tầng sa*."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.