ÁM LÂN - Trang 460

Giản Dao nhanh chóng ngẩng đầu nói: "Lão Lạc bảo anh cũng thức đêm

ít thôi, tổn hại sức khỏe."

Phương Thanh cười đáp: "Biết rồi. Anh ta đang làm gì thế? Nửa đêm

không ngủ, không cần ở bên bạn gái sao?"

Lạc Lang ở bên đầu kia cũng nghe thấy, đáp: "Mấy hôm trước mới chia

tay với bạn gái rồi. Anh đang đi công tác bên ngoài, phải một thời gian nữa
mới về Bắc Kinh. Đến lúc đó sẽ tìm hai người ăn cơm."

Giản Dao: "Vâng. Đến lúc đó gặp."

Cúp điện thoại, Phương Thanh sang sảng cười nói: "Người ta 9x mà

thằng cha này cũng đá được sao?"

Giản Dao mỉm cười: "Anh đoán đúng rồi."

Phương Thanh: "Shit, chúng ta cùng khinh bỉ anh ta."

Gió đêm khẽ thổi qua cửa sổ tiến vào, Giản Dao thôi cười, phát hiện Bạc

Cận Ngôn ở bên cạnh luôn im lặng. Bởi vì vừa rồi ở văn phòng hai người
đều khóc, mắt Giản Dao vẫn còn hơi đỏ. Mặc dù anh đeo kính râm, nhưng
hai má cũng hơi đỏ ửng. Giản Dao quan sát anh, nào biết anh lập tức như
phát hiện ra, mở miệng hỏi: "Lạc Lang?"

"Vâng."

Anh ngồi yên, không nói nữa. Bộ dáng kia hơi ngốc, cũng hơi lạnh lùng.

Giản Dao bỗng nhiên nhớ tới trước đó, cũng là ở trên xe, cô nhận được điện
thoại của Lạc Lang, gọi một tiếng "Lạc đại ca". Ai ngờ Bạc Cận Ngôn
dường như hơi mất hứng. Cô hỏi có phải anh ghen không, anh ra sức phủ
nhận. Sau đó lại dụ dỗ cô gọi anh là "Anh Cận Ngôn"...

"Em và anh ấy chỉ là bạn thôi." Giản Dao khẽ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.