ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 207

Một người giầu có trong thị trấn tiếc cho cái vẻ ngoài đó đã dành cho cậu ta
việc làm và nhiều sự khích lệ. Người giầu có nhất thị trấn, Jch Goodspell,
đặc biệt nhiệt tình giúp đỡ Paker và đã dành cho cậu ta một việc làm ngoài
giờ tại một trong những công ty của mình, và là một người độc thần, ông ta
thường mời Paker đến cùng ăn tối tại nhà.
- Cậu có thể thành đạt trong xã hội nầy đấy, - Goodspell nói, - nhưng cậu
không thể làm nên nếu không có bạn bè.
- Tôi biết thế, thưa ngài. Và tất nhiên đầu tiên là tôi biết ơn thiện chí của
ngài.
- Tôi có thể làm cho cậu nhiều hơn nữa, - Goodspdll nói. Họ đang ngồi trên
chiếc đi-văng trong phòng khách, sau bữa ăn tối. Ông ta quàng tay ôm lấy
cậu. - Còn nhiều nữa. - Ông ta bóp vai cậu. - Cậu có một thân hình đẹp, cậu
biết thế không?
- Cám ơn ngài.
- Cậu có bao giờ cảm thấy cô đơn không?
- Thưa ngài, có. Lúc nào tôi cũng cô đơn.
- Ồ, cậu không phải cô đơn nữa. - Ông ta ve vuốt cánh tay cậu. Tôi cũng
thấy cô đơn, cậu biết đấy. Người ta cần có ai đó để được ôm ấp, vuốt ve.
- Vâng, thưa ngài.
- Cậu đã có cô bạn gái nào chưa?
- Có tôi có đi cùng Sue Ellen một dạo.
- Cậu đã ngủ với con bé chưa?
- Không, thưa ngài. - Cậu đỏ bừng mặt.
- Kevin, cậu bao nhiêu tuổi rồi hả?
- Thưa ngài, mười sáu ạ.
- Đó là lứa tuổi tuyệt vời. Đã đến lúc cậu phải khởi đầu một sự nghiệp. -
Ông ta quan sát Paker một thoáng. - Tôi cam đoan là cậu sẽ rất khá trong
lĩnh vực chính trị.
- Chính trị ư? Thưa ngài, tôi không biết gì về nó cả.
- Vậy nên cậu sẽ phải đi học. Và tôi sẽ giúp cậu.
- Cám ơn ngài.
- Có rất nhiều cách để tỏ lòng biết ơn với người khác, - Goodspell nói. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.