ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 285

- Ông có làm việc không? - Carlo hỏi.
- Nghỉ hưu.
Cũng không khó khăn gì để buộc người đàn ông phải mở miệng, Carlo
nghĩ. Lucca, lãnh tụ của băng Diavoli Rossi, có thể nghiền nát ông ta một
cách nhanh chóng.
- Ông sẽ ở với chúng tôi bao lâu?
- Thật khó nói.
Sự tò mò của thằng bé bắt đầu làm cho Robert để ý.
Pier và bà mẹ từ trong bếp đi ra.
- Anh có muốn uống thêm chút cà phê không? - Bà mẹ hỏi.
- Không, cảm ơn. Một bữa tối thật là ngon.
- Có gì đâu Ngày mai tôi sẽ chuẩn bị cả một bữa tiệc cho anh. - Bà mẹ mỉm
cười.
- Tuyệt. - Lúc đó thì anh đã đi rồi. Anh đứng dậy. - Nếu bà không phiền, tôi
muốn đi nghỉ, tôi hơi mệt.
- Tất nhiên. - Bà mẹ nói. - Chúc ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon.
Họ nhìn theo Robert đi về phía phòng ngủ.
- Ông ta không nghĩ là chị đáng ngủ với ỏng ta, phải không? - Carlo cười.
Lời nhận xét đó làm cho Pier đau nhói, đúng với nghĩa đen của nó. Cô ta sẽ
chẳng bận lòng nếu như Robert là một kẻ đồng tính luyến ai nhưng cô ta
nghe thấy anh nói chuyện với Susan và cô ta biết rõ. Mình sẽ thử xem.
Nằm trong giường, Robert nghĩ về bước đi tiếp theo của mình. Tạo ra một
cái đuôi giả cộng với cái thiết bị dấu trong tấm thẻ tín dụng kia sẽ dành cho
anh thêm một chút thời gian, nhưng anh không quá trông vào điều đó. Bây
giờ hẳn là họ đã tìm được chiếc xe tải màu đỏ kia rồi. Những kẻ săn đuổi
anh rất tàn nhẫn và thạo nghề. Liệu những người đứng đầu các chính phủ
có dính vào vụ bưng bít lớn nầy không? Hay đó là một tổ chức bên trong
một tổ chức, một nhóm cao cấp trong cộng đồng tình báo đang tự tiện hành
động một cách bất hợp pháp. Robert càng nghĩ thì càng thấy rằng có nhiều
khả năng là nhưng người đứng đầu các chính phủ có thể không hề biết
chuyện gì đang xảy ra. Một ý nghĩ loé lên trong anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.