ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 286

Dường như anh luôn luôn thấy kỳ quặc với việc Đô đốc Whittaker đột
nhiên phải rời khỏi Cục Tình báo hải quân và bị đưa tới một nơi kiểu như
Siberia. Nhưng nếu như có ai đó buộc ông ta phải nghỉ bởi vì họ biết rằng
ông ta sẽ không bao giờ dính vào một âm mưu, thì điều đó bắt đầu có ý
nghĩa. Mình phải liên hệ với đô đốc, Robert nghĩ. Ông ta là người duy nhất
anh có thể tin cậy để lần tới sự thật về những gì đang xảy ra. Ngày mai, anh
nghĩ. Ngày mai. Anh nhắm mắt lại và thiếp đi.
Tiếng kẹt của cánh cửa phòng ngủ đã làm anh thức giấc Anh ngồi dậy trên
giường, lập tức đề phòng.
Có ai đó đang đi lại phía giường. Robert căng người ra, sẵn sàng bật dậy.
Anh ngửi thấy mùi nước hoa và cảm thấy cô gái trườn vào giường, bên
cạnh anh.
- Pier… Cô làm gì?
- Yên nào. - Thân thể cô áp chặt vào người anh. Cô hoàn toàn trần truồng. -
Em cô đơn quá. - Cô thì thầm, và áp sát vào anh hơn nữa.
- Tôi xin lỗi, Pier, tôi không thể làm gì cho cô được.
- Không ư? Vậy thì để em làm gì đó cho anh. - Pier nói. Giọng cô ngọt
ngào.
- Không ích gì đâu. Cô không thể. - Robert chán chường ghê gớm. Anh
muốn tránh cho cả hai người sự lúng túng về cái điều sẽ không xảy ra nầy.
- Anh không thích em ư, Robert? Anh không nghĩ là em có một tấm thân
đẹp à?
- Có chứ.
Và cô bắt đầu. Anh cảm thấy thân thể nóng ấm của cô ta áp lên anh chặt
hơn.
Cô bắt đầu vuốt ve anh một cách dịu dàng, những ngón tay cô ta mơn trớn
trên ngực anh, và nhẹ nhàng lần xuống phía dưới.
Anh phải chặn cô lại trước khi sự thất bại đầy xúc phạm kia được lặp lại.
- Pier, tôi không thể làm tình. Tôi đã không thể gần một người đàn bà kể
từ… một thời gian dài.
- Anh không phải làm gì cả, Robert. - Pier nói. - Em chỉ muốn chơi một
chút. Anh có thích được cùng chơi với em không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.