ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 295

Sidney Sheldon

ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ

Dịch giả : Nguyễn Bá Long

Chương 43

Carlo Valli càng nghĩ càng chắc chắn rằng cậu ta sắp trúng một quả lớn.
Câu chuyện bịa của Pier rằng người Mỹ nầy đang lẩn trốn vợ chỉ là một trò
đùa. Ông Jones kia đang chạy trốn, đúng thế, nhưng mà là chạy trốn cảnh
sát. Có thể là có một giải thưởng treo cho người đàn ông nầy. Có thể là một
khoản lớn. Việc nầy phải thật khéo léo. Carlo quyết định mang bàn với
Mario Lucca, thủ lĩnh của băng Diavoli Rossi.
Sáng sớm ra, Carlo ngồi lên chiếc xe Vespa và chạy tới phố Sorceila, đằng
sau quảng trường Garibandi.
Cậu ta dừng lại trước một khu nhà cũ, và nhấn chuông trên một cái hộp thư
vớ toác có ghi tên "Lucca".
Một phút sau, một tiếng nói quát lên:
- Thằng nào đấy?
- Carlo đây. Tôi cần nói chuyện vớì anh, Mario.
- Giờ nầy là giờ tốt đấy. Lên đi.
Mario Lucca đang đứng trước cửa mở toang, trần truồng. Ở cuối phòng,
Carlo có thể nhìn thấy một cô gái.
- Gấp à? Có chuyện quái gì mà mầy đến sớm thế nầy?
- Mario, tôi không thể ngủ được. Tôi quá hồi hộp. Tôi nghĩ là mình đang vớ
được một quả lớn.
- Thế hả? Vào đi.
Carlo bước vào căn phòng chật chội, bừa bãi.
- Đêm qua, bà chị tôi mang về một thằng cha.
- Thế thì sao? Pier là một con điếm mà. Cô ta…
- Ừ, nhưng mà thằng cha nầy giàu. Và ông ta đang lẩn trốn.
- Ông ta đang lẩn trốn ai?
- Tôi không biết. Nhưng tôi sẽ tìm ra. Tôi nghĩ là có thể có một khoản tiền
thưởng lớn treo trên đầu ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.