ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 297

- Xin chào, Carìo. Cậu ra khỏi nhà sớm đấy.
- Dạ.
Hôm nay cậu kiếm được cho tôi cái gì vậy?
Carlo lấy cái vòng tay ra và đặt nó lên trên mặt quầy.
- Cái nầy.
Gambino cầm nó lên. Khi nhìn nó, hai mắt ông ta trợn tròn.
- Cậu kiếm được cái nầy ở đâu thế?
- Một bà dì giàu có chết và để lại nó cho tôi. Nó có đáng giá gì không?
- Có thể. Gambino nói một cách thận trọng.
- Đừng có lòng vòng với tôi.
Gambino có vẻ bị xúc phạm.
- Tôi đã lừa cậu bao giờ chưa hả?
- Thì suốt đấy còn gì.
- Bọn trẻ con chúng mầy cứ giỡn hoài. Tôi sẽ nói cho cậu biết tôi định thế
nào, Carlo. Tôi không chắc có thể lo chuyện nầy một mình. Nó rất có giá
đấy.
- Thật hả? - Tim Carlo ngừng đập một nhịp. - Tôi sẽ phải xem có thể giao
nó ở đâu đó không.
- Tôi sẽ gọi cho cậu tối nay.
Được Carlo nói. Cậu ta chộp lại cái vòng.
- Tôi sẽ giữ nó tới khi nào ông trả lời.
Carlo lâng lâng rời khỏi cửa tiệm. Vậy là cậu ta đã đúng. Thằng cha kia
giàu thật và cũng điên khùng nữa: Không thì sao lại có thể tặng một cái
vòng đắt tiền như thế nầy cho một con điếm?
Trong cửa hiệu, Gambino nhìn theo Carlo. Ông ta nghĩ, bọn ngu ngốc nầy
đang dính vào một chuyện quỷ quái gì thế nhỉ? Từ dưới quầy, ông ta nhặt
lên một tờ thông báo được gửi tới tất cả các tiệm kim hoàn. Trong đó có mô
tả về chiếc vòng mà ông ta vừa nhìn thấy, nhưng ở phía dưới thì thay vào số
điện thoại thường dùng của cảnh sát, là một chú thích đặc biệt: Báo cho
SIFAR ngay? Gambino có thể phớt lờ một thông báo thông thường của
cảnh sát, như đã hàng trăm lần ông ta làm như vầy, nhưng về SIFAR thì
ông ta đủ biết là không nên qua mặt nó. Ông ta không muốn mất khoản lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.