ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 122

“Vậy thì tốt. Trong tay tôi cũng có mười bản hợp đồng không biết phải

làm đến lúc nào, may mà có bản Excel nên làm đơn giản hơn cô rất nhiều.”

“Vậy à, của tôi thì rắc rối hơn một chút nhưng có lẽ là vì chúng ta đều

chưa quen việc, nếu không chắc sẽ làm nhanh hơn rất nhiều.”

Tô Duyệt Duyệt tự an ủi mình cũng là nhân tiện an ủi luôn Như An

Tâm. Như An Tâm chỉ cười cười, không nói thêm gì nữa.

Buổi chiều, Tống Dật Tuấn đi công tác, trước khi đi còn hỏi Như An

Tâm xem lượng công việc thế nào? Như An Tâm nói vẫn có thể gánh vác
nhưng khi hỏi tới Tô Duyệt Duyệt, Tô Duyệt Duyệt lại chẳng chú ý sếp hỏi
gì, chỉ vừa nhìn tài liệu, vừa trả lời: “Đợi chút, sắp xong rồi.”

Cứ như vậy, Tống Dật Tuấn đứng bên cạnh đợi đúng mười phút, nếu

không phải Tô Duyệt Duyệt cảm thấy có người che khuất ánh sáng thì cô
cũng chẳng buồn ngẩng đầu lên.

“Ơ! Sao, sao anh lại ở đây?”

Cô đứng bật dậy, những người xung quanh đều không nhịn được cười,

Tống Dật Tuấn cũng cười, hai bên khóe môi cong lên để lộ hàm răng trắng
muốt, thần thái, cử chỉ đều vô cùng hấp dẫn. Mặt Tô Duyệt Duyệt đột nhiên
nóng bừng, bối rối không biết phải làm sao, điều đó càng khiến Vu Tiểu
Giai ở góc đối diện phải phì cười.

“Cô không phải căng thẳng như vậy, cứ làm từ từ. Tuần này tôi sẽ

không có ở công ty, trong lúc tôi đi công tác, Shelly sẽ tạm thời thay tôi
quản lý, nếu cô có vấn đề gì, có thể hỏi Shelly hoặc gọi điện cho tôi.”

“Ồ, vâng!”

Tống Dật Tuấn quay sang tạm biệt tất cả những người trong phòng,

sau đó kéo chiếc va li màu bạc ra khỏi cửa. Tô Duyệt Duyệt đứng nhìn theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.