ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 230

Vu Tiểu Giai nói đến đây, điện thoại đột nhiên vang lên, thế là nhảy bổ

ra khỏi ghế, nháy mắt làm ra vẻ thần bí, trở về chỗ ngồi nghe điện thoại.
Những người xung quanh nghe Vu Tiểu Giai nói lấp lửng đến đây, đang lục
tục trở về chỗ ngồi, lại thấy Vu Tiểu Giai nói to một câu: “Thật ư?”

Mọi người đều dồn ánh mắt về phía Vu Tiểu Giai, chỉ thấy Vu Tiểu

Giai bước tới bên cạnh Tô Duyệt Duyệt nãy giờ vẫn ngồi im không góp
tiếng nào, vừa tắt điện thoại vừa ôm cánh tay Tô Duyệt Duyệt, hạ thấp
giọng nói: “Vừa nhận được mật báo, Kim cương Vương lão ngũ nhà cô sắp
tới JSCT của chúng ta nhé.”

Tuy không quay ra bàn luận với các đồng nghiệp về buổi họp liên

hoan cuối năm nhưng giọng nói oang oang như cái loa của Vu Tiểu Giai
đều lọt vào tai cô không sót một từ. Vu Tiểu Giai cố tình nhấn mạnh mấy
chữ “Kim cương Vương lão ngũ nhà cô” là để thử xem phản ứng của Tô
Duyệt Duyệt ra sao, song lại thấy Tô Duyệt Duyệt vẫn điềm nhiên như
không, Vu Tiểu Giai bèn ghé sát vào tai cô, nói khẽ: “Anh chàng đẹp trai đó
ở tầng trên, đừng có giả vờ thản nhiên như thế.”

Anh chàng đẹp trai đó ở tầng trên?

Nhíu mày chỉ tay hướng lên tầng trên, Tô Duyệt Duyệt trố mắt nhìn

Vu Tiểu Giai: “Cô nói anh ta à?”

“Đúng thế, nhà cô có mấy anh chắc?”

Vu Tiểu Giai cười bí hiểm, trêu Tô Duyệt Duyệt, Tô Duyệt Duyệt trả

lời không mấy hào hứng: “Tôi và anh ta chỉ là quen biết nhau thôi, ngay cả
bạn bè cũng không phải.”

“Tôi không tin đâu.” Vu Tiểu Giai đang nói thì từ phía sau vọng lại

tiếng của Shelly: “Vu Tiểu Giai, hôm nay lại có chuyện quái quỷ gì cần nói
riêng với Sue thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.