“Trên thực tế, tôi cũng đã xem xét trường hợp của Tiểu Ngô, tuy nhiên
bộ phận Nhân sự lại báo cho tôi biết rằng cô ấy đang có thai, rất có thể phải
giữ gìn thai nhi thật cẩn thận. Vì vậy, tôi đành phải miễn cho cô ấy việc
này.”
Doanh Thiệu Kiệt trình bày mọi suy nghĩ của mình một cách rất thẳng
thắn và kiên quyết, Tống Dật Tuấn đột nhiên cảm thấy bầu trời của anh ta
trở nên u ám, Tô Duyệt Duyệt cũng vậy. Chuyện Tiểu Ngô đang có thai thật
ra là một bí mật mà cả hai người bọn họ đều không hay biết, trong khi
Doanh Thiệu Kiệt - một người mới được điều đến bộ phận này lại biết rõ
ràng như vậy. Tuy nhiên, kinh nghiệm của Tống Dật Tuấn trên thương
trường không phải chỉ là ngày một ngày hai, đối với những trường hợp như
thế này, chắc chắn anh ta sẽ có cách giải quyết ổn thỏa. Vì vậy, anh ta bèn
trả lời Doanh Thiệu Kiệt bằng một giọng rất ôn hòa, nhã nhặn: “Nếu anh
không yên tâm về Tiểu Ngô, vậy tôi sẽ thương lượng với Shelly để tìm một
người khác phù hợp nhất cho anh.”
Tống Dật Tuấn vừa nói vừa kéo một chiếc ghế trống ở bên cạnh ngồi
xuống, gật gật đầu ra hiệu với Tô Duyệt Duyệt: “Duyệt Duyệt, giờ cô hãy
đi phụ giúp bộ phận Dịch vụ trước đã, tôi sẽ thay mặt bộ phận chúng ta
triển khai cuộc họp này.”
Tô Duyệt Duyệt vội vàng “vâng” một tiếng, sau đó liếc sang Doanh
Thiệu Kiệt, chỉ kịp nhận thấy vẻ bất mãn trong ánh mắt của anh nhưng rồi
lại nhanh chóng dùng cái gật đầu đầy ẩn ý để trả lời cho những nghi vấn
của Tô Duyệt Duyệt. Cô nhanh chóng rời khỏi phòng họp một cách rất tự
nhiên. Doanh Thiệu Kiệt biết rõ rằng, dự án S không phải chỉ là một dự án
đơn thuần mà phía sau nó sẽ là cả một cuộc đấu tranh “quyền lực chính trị”
hay thậm chí là cả một âm mưu vô cùng đen tối. Cũng chính vì lý do này
mà tất cả các thành viên tham gia dự án S đều là những ngườiđã từng có
trên năm năm kinh nghiệm làm việc tại công ty, Doanh Thiệu Kiệt đã xem
xét rất kỹ bản sơ yếu lý lịch cũng như những đánh giá thành tích, hiệu quả