ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 289

Vu Tiểu Giai vốn đã mang tập tài liệu đó đi trình ký, nhưng lại chưa

thông báo với Tống Dật Tuấn về việc này, thế nên vị giám đốc trẻ tuổi đẹp
trai đó bèn hạ giọng gọi Shelly vào phòng làm việc của mình. Qua một lớp
kính ngăn, Vu Tiểu Giai nhìn thấy Tống Dật Tuấn đưa tay tháo cà vạt
quẳng đi, đồng thời quẳng tập tài liệu xuống bàn, Shelly bèn vội vàng kéo
tấm mành sáo trong phòng lại.

Vào công ty làm việc đã nhiều năm nhưng chưa từng được chứng kiến

cảnh tượng này lần này, Vu Tiểu Giai bèn ba chân bốn cẳng chạy đến bên
Tô Duyệt Duyệt, hỏi: “Này, đoán thử xem tôi vừa nhìn thấy cảnh gì?”

Tô Duyệt Duyệt vừa sắp xếp lại tài liệu vừa hỏi: “Cảnh gì thế?”

“Kevin nổi điên thật rồi. Tôi vừa nhìn thấy anh ta tháo tung cà vạt, còn

ném hết tài liệu đi. Trời ơi, nếu Shelly không kéo rèm xuống thì tôi sẽ còn
được xem tiếp nhiều chuyện lắm!”

“Anh ấy nổi điên thật à?”

Tô Duyệt Duyệt vội vã quay lại nhìn Vu Tiểu Giai, cô ta bèn bĩu môi

nói: “Đương nhiên, tôi làm việc ở JSCT lâu thế rồi nhưng chưa từng nhìn
thấy Kevin nổi giận bao giờ, không phải cô vừa nói với Shelly là anh ấy đi
dự họp triển khai dự án S sao? Tại sao lúc quay về lại thành ra như vậy nhỉ?
Thế nhưng, bộ dạng nổi cáu của Kevin vẫn đầy khí chất, anh ấy trông như
nam diễn viên chính trong phim ấy.”

Vu Tiểu Giai nói một hơi dài, vừa nói vừa khoa chân múa tay phụ họa

khiến Tô Duyệt Duyệt không kìm nổi, liếc nhanh về phía cánh cửa phòng
đang đóng kín kia. Cô nghĩ mãi mà vẫn không thể tìm ra lý do khiến cho
Tống Dật Tuấn nổi giận đến vậy. Tuy nhiên, Kevin đối xử với cô rất tốt,
từng câu từng chữ anh ta viết trong tờ nhận xét thời gian thử việc của cô tại
công ty đều tốt vô cùng, thậm chí còn đề xuất sẽ tăng lương cho cô sau ba
tháng thử việc nữa. Nếu xét những sai sót mà cô từng phạm phải trước đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.