ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 300

không thể nói ra, Tô Duyệt Duyệt có phần bối rối. Cô rất muốn biết người
đàn ông đang ở trước mặt mình có điều gì muốn bày tỏ mà khiến trái tim cô
đập rộn ràng đến vậy. Cảm giác này khác hẳn khi Tống Dật Tuấn bày tỏ
tình cảm với cô. Tuy không thể giải thích được cảm giác này là gì nhưng
Tô Duyệt Duyệt cũng rất mong muốn được nghe Doanh Thiệu Kiệt nói ra
điều anh ấy đang ấp ủ trong lòng.

“Xin lỗi, tôi, tôi, tôi phải nghe điện thoại một chút.”

“Ồ, cố tình lảng tránh.”

Tô Duyệt Duyệt liếc mắt nhìn, Doanh Thiệu Kiệt “ớ” lên một tiếng.

“Kẻ phá bĩnh” chính là Wagner, anh không có lý do gì để từ chối cuộc điện
thoại này, có điều trong lòng lại cảm thấy vô cùng vui mừng vì có người
giải nguy cho mình vào đúng khoảnh khắc này. Tuy nhiên, anh nghĩ cuộc
điện thoại này cũng không hề đơn giản vì Wagner hiếm khi gọi điện để bàn
chuyện công việc vào buổi tối. Cuộc điện thoại đó chỉ trong ba giây đã đi
vào chủ đề chính, hơn nữa ngôn từ, cách nói chuyện lại rất căng thẳng
khiến nét mặt anh càng có vẻ mất tự nhiên.

“Joe nhất định là đang làm gì đó, tôi hy vọng cậu sẽ tiếp tục cố gắng,

nỗ lực nhiều hơn nữa.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

“À đúng rồi, Kevin đã đến Bắc Kinh.” Khi nghe Wagner nhắc tới cái

tên Kevin, Doanh Thiệu Kiệt bất giác đưa mắt nhìn Tô Duyệt Duyệt, sợ
mình lại tiếp tục phạm sai lầm trước mặt cô nên ra hiệu xin lỗi cô và nhanh
chóng rời khỏi chỗ ngồi, tới một nơi khác để tiếp tục cuộc điện thoại. Tô
Duyệt Duyệt cũng không mấy lưu tâm, cô còn đang bận suy nghĩ xem vừa
nãy rốt cuộc là Doanh Thiệu Kiệt có điều gì muốn nói với mình. Tuy nhiên,
cô ngồi chờ mãi một lúc lâu, đồ ăn đã được mang lên đủ cả mà Doanh
Thiệu Kiệt vẫn chưa quay trở lại bàn, dù anh chỉ đứng cách đó không xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.