ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 327

được giữ chặt trở lại. Anh ta đã từng phải chịu đựng một cú sốc lớn à? Cú
sốc đó như thế nào?

Nhìn thấy khuôn mặt đầy hoài nghi của Tô Duyệt Duyệt, Vu Tiểu Giai

nháy mắt nói: “Tôi sẽ kể cho cô nghe vào giờ ăn trưa nhé. Lúc trước hỏi cô
có muốn biết một điều bí mật không thì chẳng thấy cô nói gì, giờ muốn biết
thì hãy hối lộ tôi một bữa trưa thật ngon vào!”

Nói không muốn biết là nói dối, Tô Duyệt Duyệt rất muốn bảo

“không” nhưng rồi cô chợt nhận ra, tính tình nóng nảy như lửa, lúc nào
cũng hừng hực của mình giờ đây đã trở nên giống như một nữ nhân già nua
trầm mặc. Vu Tiểu Giai nhìn thấy Tô Duyệt Duyệt như vậy liền nhanh
chóng cầm cốc trà trên bàn và bỏ đi. Khi đi qua chỗ ngồi của Như An Tâm,
cô buột miệng nói: “Kỳ lạ thật, cái cô Như An Tâm này, sao xin nghỉ phép
lâu như vậy rồi mà chưa thấy đi làm trở lại nhỉ?”

“Cô ấy xin gia hạn ngày nghỉ phép rồi.”

Shelly cao giọng trả lời. Thấy vậy, Vu Tiểu Giai vội vàng trở về vị trí

làm việc của mình, thầm nghĩ may mà mình không nói thêm câu “giống y
như sếp”, nếu bị Shelly nghe thấy thì chỉ có nước mang vạ vào thân.

Giờ ăn trưa. Vu Tiểu Giai kéo Tô Duyệt Duyệt đi đến một quán cơm

gần đó. Khi ở trong thang máy, vô tình cả hai lại chạm mặt Doanh Thiệu
Kiệt.

“Eric, anh cũng đi ăn trưa à?” Vu Tiểu Giai hỏi một cách tinh quái và

đầy bí hiểm. Doanh Thiệu Kiệt gật gật đầu, khẽ “ừ” nhẹ một tiếng, khóe
miệng hơi mỉm cười, trông nét mặt vô cùng tuấn tú.

“Duyệt Duyệt, cô nói lát nữa chúng ta đi ăn phở phải không?”

Nãy giờ Tô Duyệt Duyệt chỉ im lặng, cúi mặt nhìn sàn thang máy, giờ

nghe Vu Tiểu Giai hỏi như vậy cũng chỉ chỉ “ừ” khẽ một tiếng. Số người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.