ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 333

thích những người thật thà, làm việc chăm chỉ, không ngờ cô ta lại có thể
có thai một cách thoải mái như vậy. Còn nhớ trước đây, Tiểu Ngô nói rằng
cô ta cần phải cô gắng làm việc kiếm tiền, thế mà chẳng bao lâu sau đã thấy
nói là có thai. Đang trong lúc thầm khâm phục tài xoay sở của mình, Vu
Tiểu Giai cũng bất giác nghĩ tới thủ đoạn xấu xa của người khác!

Sau khi về đến văn phòng, Tô Duyệt Duyệt thấy trên bàn làm việc của

mình có một bó hoa, cũng được trang trí ở bên ngoài một chú Cừu lười
biếng giống như bó hoa lần trước, chỉ có điều lần này là hoa hồng chứ
không phải hoa bách hợp, một màu đỏ rực vô cùng tươi tắn, rực rỡ.

Tô Duyệt Duyệt cảm thấy hơi hồi hộp, muốn đi sang phòng làm việc

của anh xem sao, có điều tấm mành sáo chặn trên cửa sổ bằng kính đã được
kéo kín lại. Vu Tiểu Giai ở bên cạnh hạ giọng nói: “Ái chà, xong rồi nhé, ai
đó đã đến và còn mang cả hoa tặng cơ đấy.”

Lời vừa dứt thì bên tai Vu Tiểu Giai đột nhiên vang lên một giọng nói:

“Tôi về rồi đây!” Một mùi nước hoa thoang thoảng lan tỏa trong không
gian khiến cho người đàn ông kia càng thêm phần quyến rũ.

“Kevin, anh về rồi à?”

Vu Tiểu Giai vội đặt bó hoa xuống, đứng lên tiếp chuyện. Tống Dật

Tuấn mỉm cười, bước lên hai bước, điệu bộ giống như có chuyện gì đó
đang muốn tuyên bố cho mọi người vậy. Tô Duyệt Duyệt vô cùng căng
thẳng, nhìn trân trân vào anh, chỉ sợ anh sẽ nói ra điều gì đó khiến người
khác kinh ngạc.

“Thật ngại quá, mấy hôm trước ở Bắc Kinh, tôi bị cảm, nằm bẹp mất

hai ngày trời.” Tống Dật Tuấn đưa mắt nhìn xung quanh, thấy trên bàn của
Tô Duyệt Duyệt có bó hoa hồng mình gửi đến nhưng lại làm như không
nhìn thấy, cười hỏi một cách bí hiểm: “Lúc tôi không có ở đây, ai đã gửi
hoa cho cô rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.