ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 372

Tống Dật Tuấn hơi sững lại, không ngờ Tô Duyệt Duyệt lại hỏi tới vấn

đề này, không hiểu rốt cuộc làm sao cô lại biết anh và Như An Tâm quen
nhau, hay là từ Shelly, hay là từ bộ phận Nhân sự nhưng thông tin từ đâu
không còn quan trọng. Khẽ đằng hắng một tiếng, Tống Dật Tuấn lấy muôi
múc một chút canh, nói: “Như An Tâm là bạn của anh, cô ấy cũng là bồ của
Lâm Tử Văn. Nhưng anh dùng trái tim của chú sói kiếp trước, sự chân
thành của kiếp này để đảm bảo, cô ấy và anh chỉ là quan hệ bạn bè.”

“Ồ, em không nghi ngờ anh, em chỉ muốn nói Lâm Tử Văn là chồng

của người bạn thân nhất với em. Lâm Tử Văn là người anh đẹp trai của em,
khi đó tình yêu giữa anh ấy và bạn em giống như chàng hoàng tử và công
chúa Lọ Lem, được nhiều người ngưỡng mộ, em thực sự hy vọng họ có thể
tiếp tục yêu thương nhau, hạnh phúc suốt đời.”

“Không ngờ Lâm Tử Văn và vợ anh ta học chung trường đại học.

Nhưng Như An Tâm cũng là cô gái cố chấp, tuy anh đã khuyên cô ấy
nhưng chuyện tình cảm phụ nữ, anh là đàn ông cũng không tiện nói.”

Tống Dật Tuấn thầm thở phào trong lòng, những vướng mắc này của

Tô Duyệt Duyệt đều xuất phát từ người bạn của cô ấy, như vậy, câu trả lời
của anh cũng đơn giản hơn nhiều. Chỉ là, cô gái ngồi trước mặt chưa hoàn
toàn bị thuyết phục bởi những lời nói của anh. Nhớ lại những gì nghe được
trong cửa hàng trang sức, cuộc đối thoại giữa anh và Như An Tâm không
phải như vậy, anh dường như rất muốn Như An Tâm ở bên cạnh Lâm Tử
Văn. Rốt cuộc vì sao anh lại nói những lời khác nhau thế?

“Sôi rồi, ăn thịt dê thôi.” Tống Dật Tuấn vừa thả hai miếng thịt dê vào

nồi thì chuông điện thoại reo vang, số điện thoại gọi đến là số lạ, theo thói
quen anh tắt máy luôn. Nhưng không ngờ, số này gọi lại tới ba lần.

“Sao không nghe?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.