ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 430

thì nghe thấy phía sau xe vọng lại tiếng nói của Như An Tâm: “Tô Duyệt
Duyệt!”

Chương kết: Sự ra đi trong đêm

Hai người cùng ngoảnh mặt lại, đã thấy Như An Tâm sải bước tới giơ

cả bàn tay giáng thẳng vào mặt Tô Duyệt Duyệt. Một cú tát bỏng rát! Tô
Duyệt Duyệt sững sờ, kinh hãi đứng ngay tại chỗ. Doanh Thiệu Kiệt theo
bản năng che chắn cho cô, quát lên đầy giận dữ: “Cô điên rồi!”

Không chỉ lời nói mà ngay cả ánh mắt của Doanh Thiệu Kiệt cũng

đang nhìn xói thẳng vào Như An Tâm, chẳng khác gì một con dao nóng đỏ
rực đang cứa sâu vào tim gan cô ta. Anh ta đã vì Tô Duyệt Duyệt mà gầm
lên như vậy với mình? Vì sao chứ? Vì sao lại quát nạt mình thế chứ? Là cô
ta, đúng, là Tô Duyệt Duyệt, sự xuất hiện của cô ta đã khiến mình mất đi cơ
hội nối lại tình duyên với Doanh Thiệu Kiệt. Mình muốn trở về cuộc sống
bình thường, vì sao cô ta lại cản mũi mình chứ? Mình đã trải qua nỗi nhục
nhã ê chề, người tình sau khi chơi chán chê thân xác, lại không hề có ý
muốn hỏi cưới mình. Tiền, hóa ra là tiền, tới lúc tiền nhiều có thể gột rửa
thì Như An Tâm mới phát hiện ra sự ô uế trên cơ thể mình đã không thể gột
sạch nổi. Tất cả những thứ này đều do ai tạo nên? Rốt cuộc là ai tạo nên?

Là cô ta - Tô Duyệt Duyệt.

Như An Tâm hận Tô Duyệt Duyệt, hận tới tận xương tủy. Doanh

Thiệu Kiệt càng che chở cho cô gái này thì Như An Tâm càng oán hận cô
gái này hơn. Như An Tâm tức nghẹn cổ, dằn lên từng tiếng: “Doanh Thiệu
Kiệt, em nói để anh biết, hiện em đang nắm giữ rất nhiều tư liệu về mối
quan hệ mờ ám giữa Tống Dật Tuấn và Lâm Tử Văn, nếu anh không muốn
cuộc đời anh ta bị hủy hoại thì anh và cô ta phải...”

Như An Tâm chỉ tay vào Tô Duyệt Duyệt, móng tay đỏ chót của cô ta

chẳng khác gì lưỡi rắn khát máu đang thè lè, nói tiếp: “... Chia tay!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.