ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 441

Kiệt và JSCT nhằm dựa vào đó uy hiếp Doanh Thiệu Kiệt, nào ngờ đám
mây u ám lại úp chụp lên cuộc đời mình.

“Anh tới nói với em rằng, đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.”

Lần cuối cùng gặp nhau?

Phía trước xe lăn, anh ta thoắt cái đã biến mất, quay đầu lại nhìn,

người đàn ông từng cho cô tất cả đã bỏ cô mà đi, trong lúc bóng đáng của
anh sắp sửa biến mất, cô tuyệt vọng nói: “Vì sao?”

Người đàn ông dừng bước, quay đầu nhìn cô cười: “Con người không

thể sai lầm nối tiếp sai lầm, tôi chuẩn bị cùng vợ rời xa mảnh đất đầy rẫy
thị phi này tới Hà Lan sống, cô ấy là người phụ nữ tôi yêu nhất cuộc đời
này, đã sai lầm một lần rồi, tôi không thể lại tiếp tục sai lầm nữa.”

Sai lầm?

Cô cũng đã sai lầm? Thực sự đã sai lầm phải không?

Đàn bướm bay tung tăng xung quanh cô, hoa tươi vẫn thật lãng mạn,

tuy nhiên cô đã không thể xỏ đôi giày cao gót, kiêu hãnh đi tới bên người
đàn ông mà mình yêu, để được làm nũng anh.

Phải sống.

Nhưng sống không bằng chết, ông trời đã trừng phạt cô.

Ba năm sau, bầu trời ở thành phố A vẫn trong xanh xen chút u ám, tòa

nhà của Tổng bộ JS tọa lạc ở trung tâm CBD phồn hoa. Trong phòng làm
việc của Tổng giám đốc, một người đàn ông đẹp trai đang ngồi trên ghế,
khuôn mặt màu đồng cổ nhạt, chiếc kính màu đen gác trên sống mũi càng
tạo nên vẻ điềm tĩnh, chín chắn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.