ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 96

Tô Duyệt Duyệt không yên tâm về Mèo con, tronglòng luôn cảm thấy

lo lắng, tình cảnh lúc sáng lại hiện rõ mồn một trước mắt cô, tự nhiên mọi
suy nghĩ trong đầu và lời nói ra đều liên quan mật thiết đến truyện này.
Doanh Thiệu Kiệt khẽ thở dài rồi không nói thêm lời nào nữa.

Ăn lẩu xong tầm khoảng ba rưỡi, Tô Duyệt Duyệt đang định dọn dẹp

bát đĩa rồi gọi điện thoại nhưng chẳng may lại để tay chạm vào thành nồi,
ngón tay lập tức bỏng rát.

“Ái! Chết rồi, phồng rộp lên rồi!”

Còn chưa kịp thực hiện bất cứ biện pháp bảo vệ nào , trên ngón tay đã

phồng lên một mụn nước, chau tít mày lại, Tô Duyệt Duyệt nghiến răng
nói: “Tôi phải lấy kim chọc vỡ mới được.”

“Không đau sao?”

Doanh Thiệu Kiệt lập tức bước lên, chặn Tô Duyệt Duyệt lại, Tô

Duyệt Duyệt không hiểu, ngẩng đầu nhìn anh ta, nói: “Mụn bỏng không
chọc ra thì sao mà khỏi được? Ngày mai còn phải làm việc nữa! Hai tuần
trước đều đi nghe tập huấn, khó khăn lắm mới được nhận vào làm chính
thức, sao có thể để tay bị bỏng thế này được? Chẳng thà chọc nó ra còn hơn
cứ để nó nổi lên như vậy. Thôi, đừng cản tôi nữa, tôi sẽ lấy kim chọc ra.”

“Đừng làm bừa, chẳng may nhiễm trùng thì làm thế nào?”

“Ủa?”

Tô Duyệt Duyệt đột nhiên nhìn thẳng vào Doanh Thiệu Kiệt, hiếu kỳ

hỏi: “Anh không nói lắp nữa à?”

“Không, chỉ là, tôi, tôi quan, quan tâm cô mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.