ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1079

sau vách núi đã mất vành đai bảo vệ.

"Tiểu Thành!" Lộ Miểu vội vàng đưa tay ra giữ lấy cậu, nhưng lại không

giữ được, đầu ngón tay nhẹ nhàng sượt qua tay cậu, "ùm" một tiếng vang
lên, người đã rơi xuống biển đêm đen tuyền.

"Lộ Tiểu Thành!"

Lộ Miểu phát điên ghé vào trên vách núi, điên cuồng giơ tay ra mò mẫm

bên dưới, giọng khản đặc, xung quanh đã sớm hỗn loạn không ngừng, tiếng
súng đan xen tiếng động cơ ô tô, tiếng còi cảnh sát lẫn lộn trong âm thanh
gào thét đau đớn, một mảnh rối loạn, nhưng cô đã không còn trông thấy
hay nghe thấy được gì, hai mắt mở to, cố gắng tìm kiếm bóng người trong
biển lớn.

Kiều Trạch vừa đuổi đến liền nhìn thấy Lộ Miểu nằm trên vách núi đứt

hơi khản tiếng hét to tên "Lộ Tiểu Thành", người nhìn như phát điên, hoàn
toàn mất kiểm soát.

Anh vội vã đi đến ôm cô, không ngừng gọi tên cô "Lộ Miểu" "Lộ Miểu",

nhưng cô không nghe lọt, sắc mặt hỗn loạn, cầm lấy áo ánh khóc không ra
tiếng.

"Lộ Tiểu Thành rơi xuống rồi, mau cứu cậu ấy đi, em cầu xin anh..."

Cô không ngừng khóc tức tưởi, rồi bất chợt hai tay buông lỏng ra, người

ngã vật ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.