ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1096

Kiều Trạch khẽ thở dài một tiếng, ép mình khôi phục lại vẻ bình tĩnh của

ngày trước, hơi cong môi lên với cô: "Đang nghĩ chuyện vụ án."

Anh đặt tay lên vai cô: "Ra ngoài đi dạo chút thôi."

Lộ Miểu không có ý kiến, kéo tay trái anh ra cửa.

Trong túi áo khoác bên trái của anh có thẻ nhớ vừa nãy anh nhét vào.

Không được anh đồng ý, Lộ Miểu không muốn chạm vào đồ của anh,

nhưng một ngày trôi qua, sự khác lạ của anh khiến cô không có cách nào
tĩnh tâm nổi, sau một hồi đấu tranh trong lòng, cô vẫn bình tĩnh cho tay vào
túi áo khoác anh.

Thời tiết vào đông, cô không mang găng tay, bình thường đi dạo với

nhau cô thích đút tay vào túi áo anh để sưởi ấm, Kiều Trạch cũng không
nghĩ nhiều, toàn bộ tâm tư của anh đều đặt vào việc làm thế nào để đưa cô
đi gặp bác sĩ tâm lí, trong lúc nhất thời quên mất chuyện thẻ nhớ.

Anh định lấy việc nghe ngóng tình hình của Châu Mân Mân mà tiện

đường dẫn cô đến chỗ bác sĩ tâm lí, nhân lúc đi thăm Châu Mân Mân thì
thuật lại bệnh trạng của cô với bác sĩ tâm lí sau khi đã sắp xếp đâu vào đấy,
xin ý kiến cách hòa hợp nhân cách.

Vừa quay về từ chỗ bác sĩ thì đội trưởng Hình gọi điện đến, hẹn anh đến

thảo luận tiến triển của vụ án.

Trước khi ra ngoài Kiều Trạch có dặn dò Lộ Miểu, trước khi anh về thì

cô không được đi ngủ, anh lo rằng sau khi cô ngủ sẽ cho nhân cách khác
một cơ hội thức tỉnh.

Vì mãi lo lắng chuyện này mà khi anh đến chỗ đội trưởng Hình, cả người

vẫn không thể nào bình tĩnh lại được, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, ngay
đến đội trưởng Hình cũng nhận ra anh khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.