ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1188

Kiều Thời rất hi vọng lần này anh có thể tìm được Lộ Miểu như mong

muốn.

Cô cũng rất hi vọng cô ấy còn có thể sống khỏe mạnh, cô thương Lộ

Miểu, cũng thương Kiều Trạch.

Một mình anh đã đi quá lâu trên con đường này rồi, lẻ loi lại đằng đẵng,

vất vả lắm mới gặp được cô, rồi yêu cô, không thể nào là kết thúc chia cách
nhân thế như thế này.

Nhưng câu trả lời của anh rất nhanh đã đập vỡ mọi lời khẩn cầu của cô.

"Không có."

Lúc hai con chữ ngắn ngủi này vang lên bằng tiếng nói trầm khàn, cả hai

bên đều rơi vào im lặng, hít thở khó khăn.

"Người đó là cô ấy." Một lúc lâu sau, giọng nói trầm khàn của Kiều

Trạch lại vang lên lần nữa, "Cô ấy gặp mẹ của Cao Viễn ở trên xe, tự mình
đưa dì ấy về nhà, rồi sau đó bặt vô âm tín."

Kiều Trạch nhớ lại buổi chiều lần theo đường đi tìm đến nhà Cao Viễn,

nhìn căn nhà hai tầng đứng bên đường trong thị trấn nhỏ, chợt trong một
khoảnh khắc, tim anh đập mạnh dữ dội, anh cứ tưởng có lẽ cô đang ở trong
đấy.

Anh dừng xe trước nhà Cao Viễn, mẹ anh ta đi đến gõ cửa kính xe, ánh

mừng rạo rực vui mừng như một đứa trẻ.

Bà ấy gọi anh là "A Viễn", ân cần hỏi han anh, hỏi anh sao lâu như vậy

mới quay về.

Cao Viễn hi sinh đã đả kích bà ấy một cú lớn, tinh thần có chút thất

thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.