ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1198

vẫn còn lời chưa kịp nói với em, ngoại trừ em ra thì không còn một người
nào như vậy nữa xuất hiện cả, mà cho dù có đi chăng nữa thì người đó cũng
không phải là em. Tôi chỉ cần em, chỉ muốn em."

"Tôi cho em thời gian từ từ tìm đường về nhà, nhưng em cũng phải đồng

ý với tôi rằng, lúc tìm được đường rồi, cũng phải trả lại cho tôi một Miểu
ngốc đầy sức sống vui vẻ."

Nước mắt lại lần nữa trào dâng.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm... Ngày thứ bốn mươi chín... Sau

hơn một tháng, tổng cộng Lộ Miểu nhận được bốn mươi chín tờ giấy của
Lộ Miểu, hoặc khích lệ, hoặc an ủi, hoặc là khuyên bảo trò chuyện, số chữ
không nhiều, nhưng từng câu từng chữ trong đó, Lộ Miểu đều có thể cảm
nhận được tấm lòng mục đích của anh.

Từ trước tới nay đều là anh bao dung cô, thế nhưng cô lại chưa từng trả

giá giống như anh, thậm chí luôn ở trong tâm thế dứt áo ra đi.

Lộ Miểu rất khó chịu, hình như cho tới bây giờ cô chưa từng suy nghĩ kỹ

càng cho anh lần nào, không biết trong khoảng thời gian anh không tìm
được cô ấy, anh đã đau khổ đến nhường nào.

Lộ Miểu muốn đi tìm Kiều Trạch, nhưng cô không tìm được anh.

Anh dễ dàng tìm được cô từ trong biển người mênh mông, anh ở ngay

gần bên, nhưng cô không tìm được anh.

Ngày thứ năm mươi, tờ giấy của Kiều Trạch không xuất hiện.

Lộ Miểu ngồi trong nhà nghỉ mà tâm thần không yên.

Trong lúc tinh thần bất ổn, cô bật máy tính trong nhà nghỉ lên, đăng nhập

vào tài khoản weibo đã hơn một tháng không đặp nhập, ở hộp thư cá nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.