ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 200

to, em sợ lắm..."

"Lửa?" Lập tức Lộ Miểu ngồi thẳng người lên, "Mân Mân, lửa gì cơ?

Bây giờ em ở đâu, phòng khách hay phòng ngủ?"

"Là lửa đó... Càng lúc càng to làm sao bây giờ... Em không ra được...

Chị ơi... Chị nhanh lên đi... Em sợ quá..." Nói xong òa khóc nức nở, càng
khóc càng nôn nóng, càng khóc càng sợ hãi, còn cả âm thanh đập cửa liên
hồi, trong tiếng "rầm rầm" dồn dập đó, Lộ Miểu nghe thấy tiếng ngọn lửa
bập bùng tí tách, cô thất kinh nắm lấy tay Kiều Trạch.

"Cháy rồi... Nhanh lên, số 601 dãy hai tiểu khu An Đông..." Giọng cô

run run, bàn tay nắm lấy Kiều Trạch cũng run lên.

Kiều Trạch giẫm xuống chân phanh, tay trái nắm chặt tay cô, bàn tay kia

nhanh chóng lấy điện thoại, gọi cho chữa cháy: "Số 601 dãy nhà hai tiểu
khu An Đông có hỏa hoạn, một cô bé sáu tuổi bị nhốt trong đó, tình hình
nghiêm trọng."

Tắt máy, rồi khởi động xe lần nữa, gần như đạp hết tốc độ, chạy nhanh

đến tiểu khu An Đông.

Châu Mân Mân vẫn còn khóc ở đầu dây điện thoại, Lộ Miểu hỏi cô bé

cái gì cũng không đáp, chỉ biết sợ hãi, khóc điên cuồng, đập cửa kêu, "Chị
ơi, mau đến cứu em với..."

"Mân Mân... Mân Mân, nghe chị nói đã." Lộ Miểu cố điều chỉnh lại

giọng bình tĩnh, "Nhà vệ sinh không có lửa đúng không, giờ em vào nhà vệ
sinh trước đi, chạy nhanh lên, đóng cửa lại, làm ướt khăn mặt... Mân Mân...
Mân Mân ơi?"

Trong điện thoại đã không còn âm thanh gì, chỉ có tiếng "tút tút" máy

bận, gọi điện lại thì cũng không có người bắt máy, Lộ Miểu phát hoảng
trong lòng, bàn tay thấm đẫm mồ hôi, cô không biết rốt cuộc Châu Mân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.