ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 434

Kiều Trạch gật đầu, không hỏi thêm gì nữa, người ngồi xuống bên mép

sô pha, Lộ Miểu nằm trên ghế xoay lưng về phía anh, nói gì cũng không
chịu về giường.

Cô làm cả tối mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ say.

Kiều Trạch không định để cô ngủ ở sô pha thật, sô pha ở khách sạn nhỏ,

không so với trong nhà được, nằm ở đây khó mà trở mình.

Cô ngủ rồi, anh bèn ôm cô về giường, một khi đã ngủ cô liền mất đi

phòng bị với anh, chỉ men theo nguồn nhiệt mà đến gần, thích cọc cọ vào
ngực anh, tay vòng qua eo anh cọ lên trước ngực, cứ ma sát đến độ cơ thể
anh căng ra, trong không gian đều là hơi thở của cô, khiến anh không nhịn
được mà rũ mắt.

Tấm mắt dừng trên giương mặt say ngủ bình thản của cô liền không thể

nào dời đi được, như bị mê hoặc, men theo hơi thở của cô mà hôn lên môi
cô, đôi môi đã dán lên lại không thể khống chế được, tay đặt trên eo cô khẽ
ôm chặt cô vào lòng, nhưng lí trí vẫn còn đó, anh nhanh chóng đẩy cô ra,
đứng dậy ngủ tạm trên sô pha một đêm.

Hôm sau tỉnh lại Lộ Miểu phát hiện mình ở trên giường, còn Kiều Trạch

nằm trên trên sô pha, vẫn chưa dậy, cơ thể cao to cong lại chen chúc trên sô
pha chật hẹp, nhìn có chút tội nghiệp, ngay cả chăn cũng rơi một nửa trên
sàn.

Lộ Miểu hơi ngại, đứng lên định nhặt chăn cho anh, người mới vừa nhẹ

chân nhẹ tay đi đến bên cạnh, nhặt chăn lên toan đắp lên người anh, chợt
anh trở mình giơ tay ra, tay nhanh chóng chụp cổ tay cô, gần như dùng hết
sức, định vặn gãy cổ tay cô, Lộ Miểu đau đến mức kêu a lên, không ngờ
anh ngủ rồi mà tính cảnh giác vẫn cao như thế.

Kiều Trạch bị tiếng hét của cô gọi tỉnh, vừa mở mắt liền bắt gặp khuôn

mặt trắng bệch của cô, bèn nới lỏng tay ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.