ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 597

Nhưng đến khi cô thật sự đã vào rồi, cô mới hay rằng, bản thân mình

năm đó quá khờ dại. Không có chứng cứ, cho dù có tố cáo cũng uổng công.
Dù là cảnh sát, đối mặt với những kẻ bề ngoài quân tử nhưng lại có thể làm
nhiều việc ác ấy, dù cho cô biết bọn họ chính là người như thế, nhưng
không đủ bằng chứng, cô cũng chẳng thể làm gì được họ, cảm giác bất lực
này còn đáng sợ gấp trăm lần so với cảm giác không hề hay biết gì vào năm
đó.

Bây giờ cô có thể hiểu được Kiều Trạch, vì sao rõ ràng là rất ghét, nhưng

còn ép bản thân hòa vào bóng tối kia, ở trong đó tận mười mấy năm. Có
nhiều khi nếu không vào, thì anh không cách nào nhổ tận gốc những tội ác
ấy được.

Cô căm thù thuốc phiện, căm thù con buôn, nhưng giống như Kiều Trạch

nói, từ tầng dưới cho đến lên đỉnh của kim tự tháp ấy, lấy tốc độ có lẽ cô
phải mất cả đời mới có thể diệt trừ hang ổ được, nhưng như thế không thể
nào đuổi kịp một phần ba tốc độ kẻ địch mở rộng hang ổ mới. Nếu bọn họ
đã mò được đến manh mối mạng thuốc phiện online, vậy thì trực tiếp chặn
lại, ngăn lấp dòng chảy, cắt đứt giữa sợi xích, gọt sạch sẽ tầng chót, trên
không thể xuống, ngoài không thể vào, như thế dây xích ở tầng dưới cùng
mới có thể sụp đổ, mới có thể hoàn toàn phá hủy toàn bộ mạng lưới.

Đây không phải là tháp duy nhất, nhưng phá đi một cái, thì lại bớt được

một cái.

Cô muốn đi theo Kiều Trạch, muốn ngăn dòng chảy thượng du, chứ

không phải đợi đến lúc nước sông hòa vào biển khơi, mới mò vét trong
biển cả bao la.

————

Kiều Trạch đưa cô đến một tòa nhà hai tầng cũ nát ở khu lão thành, trong

phòng chỉ có một nam một nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.