Được lắm, để xem Thiên Thiên có bị làm sao không, chảy máu rồi... phải
nhanh vào viện thôi.
Còn không nhanh đi lấy xe đi. Em đã sớm bảo anh đuổi nó về đi mà anh
không chịu nghe, nếu Thiên Thiên xảy ra chuyện gì, thì em...
...
Tiếng tranh cãi cùng tiếng bước chân dần lùi xa, theo đó là tiếng cửa sắt
nặng nề đóng lại.
Lộ Miểu xoa phần đầu bị đụng đau, ngỡ ngàng nhìn cánh cửa lớn đen
tuyền, có hơi ngơ ngác, đầu đau quá, mặt cũng đau nữa, trên tay là chất
lỏng ấm dinh dính, cô bé băn khoăn xòe hai tay ra, bàn tay đầy một màu đỏ,
cô bé biết, đó là máu.
Cô bé luống cuống đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo chạy ra cửa, hơi hốt
hoảng, muốn đuổi theo bố mẹ mình, nói với họ rằng bé cũng chảy máu rất
nhiều.
Nhưng cửa lớn đã khóa, cô bé có đẩy cũng không được, bên ngoài cũng
không còn tiếng của bố mẹ nữa.
Cô bé đẩy vài cái nhưng cửa vẫn không nhúc nhích, Đau quá. Cái miệng
nhỏ nhắn chu lên nỉ non, cô bé sờ phần đầu thấy đau, cảm thấy mệt, cơ thể
nhỏ bé dựa vào cửa sắt rồi dần dần trượt xuống ngồi phịch trên đất.
Bé đói bụng quá, đầu rất đau, mặt cũng đau, mọi thứ trong mắt đều lắc
lưa, chú chó nhà bé nuôi đã biến thành hai con rồi.
Nó đang ẳng ẳng chạy về phía bé, cúi đầu thè lưỡi liếm lấy mặt cô bé.
Lộ Miểu bị nhột, cười khanh khách né đi, ôm lấy cổ nó, nó cũng nhu
thuận để mặc cô bé ôm, cong chân nằm xuống, để bé dựa vào, dần dần bé