ÂM THANH CỦA IM LẶNG - Trang 19

ÂM THANH CỦA IM LẶNG

Minh Nhật

www.dtv-ebook.com

Chương 1.4

💎💎💎

Chúng tôi trở thành những người bạn sau đó, hoặc tôi chưa có định

nghĩa nào khác cho điều ấy khi đó. Mặc dù toát lên một vẻ đặc biệt khó
gần, con người Bảo lại rất dễ chịu, thậm chí là đặc biệt hợp với tôi. Giống
như một trang sách với phần bìa nhợt nhạt nhưng nội dung sống động, Bảo
tràn ngập điều khiến cho một người không quen cô sẽ phải ngạc nhiên.
Không bận tâm tới việc những đứa cùng khóa xì xào về chuyện tôi đang lái
máy bay trong viện bảo tàng, tôi và Bảo có những buổi café đều đặn, mà
thực tế là tôi uống nước chanh, vừa đọc sách vừa liếc vào đôi tay của cô.
Chúng tôi trùng gu nghe nhạc, thường chia tai nghe bật một album của
Eagles hoặc Pink Floyd, đôi khi là nhạc giao hưởng của Vivaldi rồi giữ im
lặng đọc những thứ mình muốn. Đúng như đã tự sự, Bảo đọc đủ thứ sách
trên trời. Ngay khi vừa gập cuốn sách viết từ hai năm trước lại, cô có thể
ngay lập tức đọc một tác phẩm mới xuất bản năm ngoái mà không hề cảm
thấy có chút gượng gạo nào. Tôi lại không thể làm như vậy, mỗi cuốn sách
đều để lại cho tôi một dư âm nhất định, việc thay đổi quá gấp thường khiến
tôi có cảm giác mình là người du hành xuyên thời gian.

Chúng tôi chia sẻ những cuốn sách với nhau, tất nhiên tôi giữ nguyên

tắc của mình trong vấn đề chọn lựa những gì sẽ dung nạp vào não. Bảo
thích đọc các tác phẩm của những nhà văn Pháp vào các thế kỉ trước, hoặc
trong đống sách tạp nham mà cô đọc, đó là thứ gây ấn tượng khá nhất cho
tôi. Vài tháng đi cùng với cô, tôi thấy Bảo đọc đến ba cuốn sách của Hector
Malot, lại còn không phải những cuốn nổi tiếng của ông. Nhà văn Pháp
đương đại duy nhất mà tôi đọc là Fred Vargas, mà theo tôi thì bà giống một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.