ÂM THANH CỦA IM LẶNG - Trang 36

Chỉ khi biết thật sự một ngày ngủ dậy sẽ không được gặp lại Bảo, tôi

mới hiểu rõ những gì trái tim mình cảm thấy. Tôi biết sức hút ấy là có thật,
thứ trường lực kì lạ từng khiến tôi bị hấp dẫn bởi một người xa lạ đó, giờ
lại đang kéo tôi xuống hố sâu của sự cô đơn. Một nhà thơ nổi tiếng từng
nói: một người đàn bà chỉ cần có nhan sắc mà thôi, nhan sắc đã là tài năng.
Tôi biết điều đó sai với Bảo. Ở cô có thứ gì đó vượt qua khái niệm thông
thường về phụ nữ. Chưa từng có ai khiến tôi cảm động đến thế. Tôi nhớ cô,
thực sự nhớ cô.

Ngày cuối cùng của tháng Ba, tôi chán chường bỏ tiết học tẻ nhạt, mò

vào thư viện kiếm một cuốn sách đọc giết thời gian. Khi đi ngang qua góc
cũ nơi lần đầu tiên gặp Bảo, tôi bất giác hướng lên giá sách. Nằm im lìm
trong một góc, cuốn The Woman in Black của Susan Hill đã ở đó từ lúc
nào. Sự vui sướng dâng lên trong tôi. Vậy là Bảo ổn, cô thậm chí có đủ thời
gian để trả lại cuốn sách yêu thích của tôi cho thư viện. Tôi nhấc nó xuống,
lật giở một cách vô thức, vuốt ve những trang sách đã từng được ngón tay
cô lướt qua. Một tờ giấy nhỏ nham nhở rơi ra từ phía trong, những nét chữ
mảnh mai của Bảo được viết nắn nót trong đó thành một hàng dài:

"1601 .. ._ _ _ ...

EOEOZxEZx9Ex9ExSIxZIx8Ex9ZxEExLIxZZx8Ex9Ex6"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.