ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 157

phải dành cho tôi không chết. Nghĩ về cái chết tôi thường nghĩ đến một
người nào đó như ông nội một người bạn của ông một loại bạn chí cốt và
tâm giao như chúng tôi thường nghĩ về cái bàn của ông nội không dám sờ
vào nó ngay cả nói to trong phòng đặt nó cũng thế tôi luôn nghĩ họ mãi mãi
bên nhau ở một nơi nào đó đợi ông đại tá già Sartoris đến và cùng họ ngồi
đợi ở một nơi nào cao tít bên kia những cây bách hương. Đại tá Sartoris còn
ở một nơi cao hơn nhìn ra một vật gì đó và họ đợi ông ta nhìn nó xong là đi
xuống. ông nội mặc quân phục và chúng tôi nghe giọng họ thì thào bên kia
những cây bách hương lúc nào họ cũng trò chuyện và lúc nào ông nội cũng
đúng.
Chuông bốn mươi lăm phút bắt đầu điểm. Tiếng đầu tiên vang lên, lặng lẽ
và từ tốn, dứt khoát một cách bình thản, dốc cạn cái im lặng uể oải dành
cho tiếng chuông sau và có thể giá như người ta có thể đổi lẫn cho nhau
mãi mãi bằng cách đó hợp nhất lại như một ngọn lửa cuộn xoáy bốc lên
trong giây lát rồi vụt tắt thẩm thấu vào bóng tối vĩnh cửu lạnh lẽo thay vì
nằm đó cố không nghĩ đến chiếc ghế xích đu cho đến khi tất cả những cây
bách hương bỗng đầy mùi nước hoa gay gắt vô hồn mà Benjy rất ghét. Chỉ
cần liên tưởng đến bụi cây dường như tôi có thể nghe thấy những tiếng thì
thầm những con sóng triều bí mật ngửi thấy tiếng đập của dòng máu nóng
hổi dưới da thịt cuồng dại phơi bày nhìn ngược lại đôi mi mắt đỏ mọng lợn
được cởi trói từng cặp sóng đôi lao xuống biển và ông chúng ta phải tỉnh
thức xem ma quỷ hoành hành đôi chút trong khi những cái đó không phải
lúc nào cũng vậy và tôi thậm chí không cần phải lâu đến thế đối với một
người can đảm và ông con có coi là can đảm hay không và tôi thưa vâng bố
không coi là như vậy sao và ông mỗi người là quan toà của đức hạnh của
chính mình việc con có coi là can đảm hay không còn quan trọng hơn chính
bản thân hành vi ấy hơn mọi hành vi nếu con không thể nghiêm túc và tôi
bố không tin là con nghiêm túc hay sao và ông bố nghĩ rằng con quá
nghiêm túc để bố có lý do sợ hãi lẽ ra con không nên cảm thấy bị bắt buộc
phải thú nhận mình đã phạm tội loạn luân và tôi con không nói dối con
không nói dối và ông con muốn thăng hoa một phần cái điên rồ tự nhiên
của con người thành nỗi khiếp sợ rồi yểm trừ nó bằng sự thật và tôi như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.