ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 257

yếu, khi cuối cùng phải đối mặt với một tai họa không sao tránh khỏi,
không biết bà đã đào đâu ra một thứ sức mạnh và lòng quả cảm. Trng
trường hợp của bà đó là sự khẳng định bất di bất dịch khi nhìn nhận sự kiện
mơ hồ kia. "Ờ" ba nói tiếp "chị tìm thấy không?"
"Tìm cái gì? cô nói gì kia?"
"Cái thư. Ít nhất nó cũng biết nghĩ để lại một lá thư chứ. Ngay thằng
Quentin cũng còn làm thế".
"Cô nói chuyện gì vậy?" Dilsey nói. "Cô biết là nó làm sao nào? tôi bảo là
thế nào nó cũng về đây trước buổi tối".
"Chuyện vớ vẩn" bà Compson nói. "Cái máu nó thế. Giống cô dì chú bác
nó. Hay là mẹ nó. Tôi không biết còn có cái gì tồi tệ hơn. Tôi cũng chẳng
bận tâm nữa".
"Cô cứ nói nhăng nhít thế để làm gì?" Dilsey nói. "Nó làm như vậy để được
cái gì chứ?"
"Tôi không biết. Vậy sao thằng Quentin lại làm như vậy? trời đất ơi sao nó
lại làm như thế kia chứ? lẽ nào chỉ để làm nhục làm khổ tôi. Chúa nào đi
nữa cũng không tha thứ điều đó. Tôi là một người đàng hoàng. Chị không
tin là con cháu tôi lại như thế, nó tôi tin".
"Cô cứ đợi xem như thế nào" Dilsey nói. "Đến đêm nó lại về, rồi lại vào
giường ngủ thôi mà". Bà Compson im lặng. Miếng vải tẩm long não nằm
trên trán bà. Chiếc áo đen rủ xuống chân giường. Dilsey đứng để tay lên
quả đấm cửa.
"Nào" bà Compson nói. "Chị còn muốn gì nữa? chị có đi sửa soạn bữa trưa
cho Jason với Benjy không?"
"Jason chưa về" Dilsey nói. "Tôi sẽ làm ngay đây. Cô không cần gì nữa
chứ? chai nước của cô còn nóng không?"
"Chị đưa cho tôi cuốn Kinh Thánh của tôi ".
"Tôi đã đưa cho cô sáng nay, trước lúc tôi đi rồi mà".
"Chị đặt ở mép giường. Chị định để nó ở đấy đến bao giờ?"
Dilsey tới bên giường mò mẫm trong bóng tối dưới thành giường và tìm
thấy quỷên Kinh Thánh nằm úp mặt xuống đó. Bà vuốt phẳng những trang
quăn góc và lại đặt ở cạnh giường. Bà Compson vẫn nhắm mắt. Tóc bà và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.