ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 258

cái gối cùng một màu, bên dưới mảnh khăn tẩm thuốc đắp trán trông bà
giống như một dì phước già đang cầu nguyện. "Đừng để nó ở đó" bà nói,
mắt vẫn nhắm nghiền. "Chỗ ấy lúc nãy chị đã để. Chị định bắt tôi phải ra
khỏi giường để nhặt nữa hay sao?"
Dilsey cầm quyển sách lên và để vào khoảng giường trống. "Sao mà cô
đọc được?" bà nói. "Cô có muốn tôi kéo rèm lên một chút không ?"
"Không. Cứ để nguyên như thế. Đi đi và lo sửa soạn cái gì cho Jason ăn".
Dilsey đi ra. Bà đóng cửa và quay lại nhà bếp. Lò gần như lạnh ngắt. Trong
lúc bà đứng đó, chiếc đồng hồ phía trên chạn gõ mười tiếng. "Một giờ" bà
nói lớn. "Jason vẫn chưa về. Mình đã thấy cái đầu tiên và cái cuối cùng" bà
nói, nhìn vào bếp lò lạnh lẽo. "Mình đã thấy cái đầu tiên và cái cuối cùng".
Bà dọn ra bàn mấy món ăn nguội. Vừa đi đi lại lại bà vừa hát một bản
thánh ca. Bà hát lại hai câu đầu rồi bắt vào đoạn kết. Bà sắp xếp bàn ăn rồi
lại đi ra cửa gọi Luster, và một lúc sau Luster và Ben vào. Ben vẫn khóc ti
tỉ, như cho riêng mình.
"Cậu ấy chẳng lúc nào hết nhè" Luster nói.
"Cả hai đứa lại ăn đi" Dilsey nói. "Jason không về ăn trưa đâu". Chúng
ngồi xuống bàn. Thức ăn đặc thì Ben có thể tự xúc ăn tử tế ngon lành,
nhưng bây giờ ngay cả với đồ nguội trước mặt hắn, Dilsey cũng buộc một
chiếc khăn ăn quanh cổ hắn. Hắn và Luster ăn. Dilsey loay hoay trong gian
bếp, hát hai câu đầu của bài thánh tướng mà bà còn nhớ được. "Cả hai đứa
cứ tiếp tục ăn đi" bà nói "Jason vẫn chưa về".
Lúc ấy hắn đã ở xa cả hai chục dặm. Rời khỏi nhà, hắn phóng xe ra thị trấn,
vượt qua những nhóm người đi lễ nhàn tản và những hồi chuông gióng giả
vang trong bầu không khí rạn vỡ. Hắn băng qua quảng trường vắng tanh và
rẽ vào một phố hẹp đột nhiên yên tĩnh hẳn, rồi dừng xe trước một ngôi nhà
gỗ và theo một lối đi viền hoa dẫn tới hàng hiên. Bên trong khung cửa che
rèm có tiếng người đang nói chuyện. Khi hắn đưa tay định gõ cửa thì nghe
tiếng chân bước, hắn bỏ tay xuống, một người đàn ông to lớn mặc quần vải
đen áo sơ mi hồ cứng không có cổ cồn ra mở cửa. ông ta có mái tóc màu
xám thép rậm rạp bù rối và đôi mắt tròn xoe long lanh như mắt trẻ con.
Ông cầm tay Jason vừa kéo vào nhà vừa lắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.