ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 28

"Tôi đói rồi" Jason nói. Anh vượt qua chúng tôi và chạy lên ngõ. Anh vẫn
cho tay vào túi và ngã phịch. Versh đi tới nâng anh dậy.
"Cậu đừng có đút tay vào túi thì mới khỏi ngã" Versh nói. "Cậu làm sao kịp
rút tay ra để đỡ, cậu lại mập thế nữa".
Bố đang đứng trên thềm nhà bếp.
"Quentin đâu?" ông nói.
"Cậu ấy đang lên ngõ" Versh nói. Quentin chậm chạp di tới. áo sơ mi của
anh là một mảng trắng mờ.
"Ờ" bố nói. Ánh đèn đổ xuống các bậc thềm, trên người ông.
"Caddy và Quentin té nước vào nhau" Jason nói. Chúng tôi đứng im.
"Thế hả?" Bố nói. Quentin đi tới và bố nói "Tối nay các con có thể ăn tối
trong bếp" ông ngừng nói và nhấc tôi lên, ánh đèn đổ nhào trên những bậc
thềm và trên người tôi, và tôi nhìn xuống thấy Caddy và Jason và Quentin
và Versh. Bố quay lại thềm. "Các con không được làm ồn đấy" ông nói.
"Sao không được làm ồn hả bố?" Caddy nói. "Nhà mình có khách à?"
"Ừ" bố nói.
"Tôi đã bảo là có khách mà" Versh nói.
"Mày nói đâu" Caddy nói. "Tao nói là nhà có khách đấy chứ. Tao bảo là tao
định nói".
"Im" bố nói. Mọi người im lặng và bố mở cửa và chúng tôi đi qua lối sau
vào bếp. Dilsey ở đó, và bố đặt tôi vào ghế, buộc khăn ăn và đẩy ghế tới
cạnh bàn, nơi bữa chiều đã dọn. Nó đang bốc hơi nghi ngút.
"Bây giờ các con phải nghe lời Dilsey" bố nói. "Đừng để chúng làm ồn quá
đấy, Dilsey".
"Vâng, thưa ông" Dilsey nói. Bố đi khỏi.
"Nhớ là phải vâng lời Dilsey" ông nói sau lưng chúng tôi. Tôi cúi mặt
xuống bàn ăn. Nó bốc hơi lên mặt tôi.
"Bảo tất cả phải nghe lời con tối nay đi bố" Caddy nói.
"Tôi không nghe" Jason nói. "Tôi sẽ nghe lời Dilsey".
"Bố bảo là mày phải nghe" Caddy nói. "Bảo tất cả nghe lời con đi bố".
"Tôi không nghe" Jason nói. "Tôi không phải vâng lời chị".
"Im" bố nói. "Được, các con nghe lời Caddy. Lúc nào chúng ăn xong, đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.