ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 58

"Có phải chị định làm cho nó ngộ độc với cái thứ bánh ngọt rẻ tiền mua
ngoài tiệm ấy không?" Mẹ nói. "Chị định làm thế đấy à, tôi không được
yên lúc nào nữa hay sao?"
"Cô lên gác nằm nghỉ đi" Dilsey nói. "Cậu ấy sẽ hết đau và nín ngay thôi.
Đi đi nào!"
"Và để nó dưới này cho các người làm gì nó nữa đây" mẹ nói. "Tôi nằm
yên sao được nếu nó cứ gào lên như thế. Benjamin, Nin ngay con!"
"Chúng nó biết đưa cậu ấy đi đâu nữa?" Dilsey nói. "Nhà mình làm gì còn
phòng trống? Cũng không thể để cậu ấy khóc lóc ngoài sân cho xóm giềng
người ta nhìn".
"Tôi biết, tôi biết" Mẹ nói. "Lỗi tại tôi cả. Tôi cũng chẳng còn bao lâu nữa,
cả chị và Jason rồi sẽ đỡ hơn". Bà bắt đầu khóc.
"Cô nín đi nào" Dilsey nói. "Cô lại làm mình ốm thêm mất thôi. Cô lên gác
đi. Để Luster đưa cậu ấy tới phòng sách chơi đến khi tôi làm xong bữa
chiều".
Dilsey và mẹ đi ra.
"Nín ngay!" Luster nói. "Nín ngay! Cậu muốn tôi đốt cả cái tay kia đi
không ? có đau lắm đâu. Nín đi!"
"Nào!" Dilsey nói. "Đừng khóc nữa!" bà đưa tôi chiếc dép, và tôi nín khóc.
"Đưa cậu ấy đến phòng sách" bà nói. "Tao mà thấy cậu ấy gào lên nữa, tao
sẽ cho mày một trận".
Chúng tôi đến phòng sách. Luster bật đèn. Những cửa sổ đen lại, và mảng
tối lớn trên tường hiện ra và tôi tới sờ vào nó .nó giống như một cái cửa chỉ
có điều không phải là cửa.
Ngọn lửa đến sau lưng tôi và tôi tới chỗ ngọn lửa và ngồi phệt xuống sàn,
tay cầm chiếc dép. Ngọn lửa bùng cao hơn. Tôi tới ngồi vào tấm nệm trên
ghế của mẹ.
"Nín đi" Luster nói. "Cậu không thể im đi một lát được hay sao? Tôi nhóm
lửa cho cậu, cậu cũng chẳng thèm nhìn".

Tên em là Benjy, Caddy nói. Em nghe không nào. Benjy, Benjy.
Đừng bảo em chuyện ấy, mẹ nói. Đưa em lại đây .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.