ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 67

thang. Chúng tôi tới phòng sách.
Caddy đưa cho tôi cái nệm, và tôi được nhìn cái nệm và gương và lửa.
"Mình không được làm ồn lúc Quentin học bài" bố nói. "Con làm gì đấy,
Jason?"
"Có gì đâu ạ" Jason nói.
"Con tới đây làm xem nào!" bố nói.
Jason rời khỏi góc nhà.
"Con nhai cái gì đấy?" bố nói.
"Có gì đâu ạ" Jason nói.
"Nó lại nhai giấy" Caddy nói.
"Lại đây, Jason" bố nói.
Jason ném vào lửa. Nó xèo xèo, quăn queo, đen lại. Rồi màu xám. Rồi mất.
Caddy và bố và Jason ngồi trong ghế của mẹ. Mắt Jason nhắm phồng lên và
miệng anh chép chép, như đang nếm. Đầu Caddy ở trên vai bố. Tóc chị như
ngọn lửa, và trong mắt chị có những đốm lửa nhỏ, và tôi tới và bố cũng
nhấc tôi vào ghế, và Caddy ôm tôi. Chị có mùi như cây.
Chị có mùi như cây. Trong góc nhà tối om, nhưng tôi nhìn thấy cửa sổ. Tôi
ngồi xổm ở đó, cầm chiếc dép. Tôi không nhìn thấy nó nhưng tay tôi thấy
nó, và tôi nghe được đêm xuống, và tay tôi thấy chiếc dép nhưng chính tôi
không thấy, và tay tôi thấy được chiếc dép, và tôi ngồi xổm ở đó, nghe trời
đổ tối.
Cậu ở đây à, Luster nói. Nhìn xem tôi có cái gì đây này. Nó chìa ra cho tôi.
Cậu biết vớ được ở đâu không? Cô Quentin cho tôi đấy. Tôi biết mà, người
ta không cho tôi đi đâu có được. Cậu làm gì mà ra tận đây? Tôi cứ tưởng
cậu lẩn ra ngoài rồi. Hôm nay cậu rên rỉ sướt mướt chưa đủ sao, lại còn trốn
vào cái phòng trống này để lẩm bẩm ngơ ngác. Lại đây đi ngủ đi, để tôi còn
kịp tới đó trước khi mở màn. Hôm nay tôi không thể rồ dại cùng cậu suốt
buổi tối được. Họ mà thổi kèn chỉ cần hồi đầu là tôi chuồn liền.
Chúng tôi không tới phòng của chúng tôi .
"Chỗ này là nơi chúng mình bị lên sởi" Caddy nói. "Sao đêm nay mình lại
phải ngủ ở đây nhỉ?"
"Ngủ ở đâu mà chẳng được" Dilsey nói. Bà đóng cửa và ngồi xuống và bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.