ÁM YẾN - Trang 162

Thái Đường Yến nói: "Thường tiên sinh, anh dạy tôi đi, dạy tôi khẩu

ngữ."

Thường Minh xòe tay trái ra, "Đóng học phí."

Thái Đường Yến nhặt sách lên đánh khẽ vào tay anh, cười hì hì.

Đây là lần đầu tiên Thái Đường Yến cười với anh đầy ự nhiên như thế,

không khiên cưỡng, không nhăn nhó, nhìn rất thoải mái, thậm chí Thường
Minh còn có kích muốn bóp lấy gương mặt kia.

Bỗng Thái Đường Yến lại gần, vô cùng thành kính cầm sách lên, nói:

"Thường tiên sinh, anh đọc thêm một đoạn cho tôi được chứ?"

Ma xui quỷ khiến thế nào mà Thường Minh lại gật đầu, rồi đột nhiên

tỉnh ngộ, "Người phải luyện khẩu ngữ là cô, cô đọc cho tôi đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.