ÁM YẾN - Trang 201

tay Trữ Hướng Thần vươn ra khoác lên lưng ghế và trên tay vịn, không
ngừng rung đùi, tư thế ngông cuồng, làm nổi lên ý tứ xét xử trong câu nói.

Thái Đường Yến không có bụng dạ nào nhắc lại chuyện của Thường

Minh, cũng không vừa lòng trước thái độ này của anh ta, cứng giọng nói:
"Anh hỏi chuyện này làm gì?"

Lời vào trong tay Trữ Hướng Thần lại biến thành trốn tránh, thành

giấu đầu lòi đuôi, anh ta lại hừ một tiếng ngả ngớn.

"Anh biết mà. Sao lại không lái xe đưa em về chứ, lại còn để một

mình em phải quá giang —— À, đúng rồi, có thể hắn ta bận ở nhà ăn Tết,
không thể đến ——"

"Anh đủ rồi ——!"

Thái Đường Yến vụt đứng dậy, tiếng quá to, xung quanh có người lia

mắt đến nhìn.

Ngờ đâu chẳng những Trữ Hướng Thần không thôi kiêu ngạo mà trái

lại còn có vẻ sung hơn. Anh ta gần như cắn răng nghiến lợi mà nói: "Em
làm được mà còn sợ người khác nói sao, nếu sợ thế thì đừng có làm."

Thái Đường Yến tức đến độ run lên, "Chuyện tôi làm do chính tôi

gánh vác, dù tôi có hôi thối đến đâu đi chăng nữa thì cũng không đến lượt
anh hoa tay múa chân."

Cô có một bụng muốn gầm thét, nhưng lời đến bên môi lại biến mất,

cũng chẳng rõ bực bội này từ đâu đến. Nói xong bèn xách bao trà lên, kéo
vali đi đến cửa lên xuống.

Sau hai giờ đường dài đi xe đã đến huyện Tân Nam, Thái Đường Yến

lại ngồi xe buýt thêm nữa tiếng nữa mới đến thị trấn, muốn đến thôn Vi
Phong thì phải nhờ vào chiếc xe máy cũ rích của bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.