ÁM YẾN
Khâm Điểm Phế Sài
www.dtv-ebook.com
Chương 20
Số quà Tết Thường Minh chuẩn bị còn nhiều hơn cả tưởng tượng,
trong bốn túi quà thì nhét hai túi vào vali, một túi thì buộc vào trên tay kéo,
còn lại một túi xách trong tay. Còn đồ của cô lại chẳng nhiều nhặn gì, xoắn
xuýt mãi rồi cuối cùng xếp thêm quần áo của anh vào.
Bôn ba đến bến xe, mua vé xong cô kéo vali tìm một chỗ trống dừng
chân. Người đông nghịt, không khí đục ngầu, lẫn vào đó là mùi xăng gắt
mũi cùng mùi khói xả khó chịu, và còn rất nhiều thứ khác không phân biệt
được.
Bên cạnh là hành lý của người khác xếp dài mấy hàng, chợt cô phát
hiện trong một góc có đặt một túi hành lý đơn giản, bên cạnh là một thanh
viên gác chéo chân cúi đầu chơi điện thoại.
Thái Đường Yến khom người tính hỏi có phảu là túi của anh ta không,
có thể nhường chỗ được không. Nhưng xung quanh quá ồn ào, hỏi lần đầu
đối phương không nghe, Thái Đường Yến bèn lặp lại.
Lần này người kia ngẩng đầu lên, hai người đồng thời trố mắt.
Thái Đường Yến không biết nên xưng hô sao cho phải, vì từng cãi
nhau nên lúng túng, bị đối phương chán ghét, không biết có nên gọi anh là
"A Thần" nữa không.
Cũng may Trữ Hướng Thần mở miệng trước, "... Là em à." Một tiếng
kêu hòa vào trong ồn ào nên nghe thật nhỏ, phát ra ngoài như có ý không