ÁM YẾN - Trang 202

Gọi điện thoại về nhà, là bố cô nghe máy, nói vì làm ruộng nên chậm

trễ, Thái Đường Yến đợi một lúc lâu, cuối cùng lại là Thái Giang Hào cưỡi
xe máy brừm brừm xuất hiện.

Năm ngoái Thái Giang Hào khồn về ăn Tết, trông thôn có chủ nợ nên

năm nào cũng trốn ở bên ngoài. Năm ngoái gã nói mình thắng cược được
một trăm ngàn, náo nhiệt chạy về, nhưng ngày vui ngắn ngủi, chẳng quá
mấy hôm đã lại bị gã thua sạch. Thái Đường Yến không khỏi siết chặt áo
khoác, mười ngàn bé nhỏ của cô vẫn còn nằm trong túi, che suốt dọc đường
sinh hơi ấm.

Hai chân Thái Giang Hào tiếp đất, đạp số dừng xe máy ại, nhìn chằm

chằm vali của Thái Đường Yến, "Nè, gần nửa năm không gặp, bản lĩnh
cũng khá hơn đấy."

"Sao anh lại về?"

"Mẹ nó còn không cho phép tao về à? Đây là nhà mày hay nhà tao?

Sao mày không chạy về quê mày tìm thằng cha người thành phố của mày
đi."

Sau khi mẹ Thái Đường Yến gả đến đây thì cô mới đổi họ, chẳng

những tướng mạo không chút giống với Thái Giang Hào mà ngay đến tính
cách cũng hoàn toàn trái nhau, từ nhỏ hai người đã không hợp nhau rồi.

Nhưng gã ta không đánh người ở ngoài, đây là một ưu điểm hiếm hoi

của Thái Giang Hào. Có thể nhận ra gã đang rất kiềm chế, tức giận cướp
vali cô cột vào đuôi xe, còn hai túi quà thì treo ở đầu xe.

"Lên xe đi, đứng đực ra đó làm gì."

Thái Đường Yến đành phải bước lên ngồi, hai tay nắm lấy đuôi xe,

người rung lắc theo nhịp xe máy chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.