ÁM YẾN - Trang 21

Qua một lúc lâu, Thái Đường Yến mới giật giật tay như co quắp, với

vào trong đồ lót, lôi ra một xấp tiền giấy đỏ, lại đếm lần nữa, không nhiều
không ít vừa vặn bốn ngàn.

Chia ra hơn nửa gửi về nhà, số còn dư cũng chẳng đủ đóng học phí,

chỉ có thể gửi hy vọng vào năm sau, cũng là hy vọng cuối cùng. Năm nay là
năm đầu tiên Thái Đường Yến nghỉ học, nếu sang năm không về trường thì
học bạ của cô sẽ bị hủy bỏ.

Cô muốn kiếm thêm ít nữa rồi sẽ thu tay. Thái Đường Yến thuộc kiểu

vò đã mẻ lại sứt, phải đến vực thẳm mới tỉnh ngộ ra, đã vất vả đến vậy rồi,
bây giờ không kiếm được tiền mà rửa tay thì lỗ quá, mà kiếm quá nhiều thì
dục vọng lại càng tăng thêm, càng đi càng xa không trở về được. Lòng tự ái
bị sự bần cùng gặm nhấm chỉ còn lại mỗi xương cốt, không còn mặt mũi sẽ
dễ lung lay sụp đổ, vì vậy cô mới duy trì bản thân như thế.

Tối hôm sau, Thái Đường Yến đi làm bình thường. Đang ở trong

phòng nghỉ chờ thử phòng* thì đồng hương Tiền Đông Vy đi đến trò
chuyện với cô.

(*Là hành động đưa gái ra mắt khách làng chơi để khách lựa chọn

người hợp ý.)

Lúc đầu là do Tiền Đông Vy giới thiệu Thái Đường Yến vào, khi ấy cô

vẫn còn làm phục vụ ở tiệm cơm, cuối cùng cũng do ít trải đời, vừa nghe
nói tiền lương nơi này cao thì chạy đến ngay.

Ở đây hai tháng, tháng thứ nhất Thái Giang Hào lấy thẻ lương và

chứng minh thư của cô đi, toàn bộ tiền lương đều bị "tịch thu" cả. Sang
tháng thứ hai Thái Đường Yến đã thông minh hơn, lương vừa vào tài khoản
thì dùng điện thoại chuyển về nhà cả, kết quả không tránh được bị Thái
Giang Hào đập đánh mắng chửi. Nếu có Tiền Đông Vy ngăn lại thì gã sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.