ÁM YẾN - Trang 291

ấy... Còn bố ruột con..."

"Con biết rồi con biết rồi, mẹ đừng nói nữa, nghỉ ngơi đi cho khỏe."

"Bố ruột con cũng không trông cậy gì được, sau này chỉ có thể tự dựa

vào chính con. Con với mẹ ở chung một hộ khẩu, đến lúc đó nghĩ cách lấy
sổ hộ khẩu rồi đi đi... Đi ra ngoài đừng quay về nữa..."

Hồ Tân Tuyết lại nói rất nhiều, lặp đi lặp lại những chuyện quan trọng

đến ba lần, cho đến khi mệt mỏi thiếp đi.

Giấc ngủ trưa này của bà rất dài, tận khi Thái Đường Yến bưng ly

nước ấm đi vào, tay mềm nhũn xoảng một tiếng rơi xuống đất mà bà vẫn
không tỉnh, chứ đừng nhắc đến tiếng hét đầy thất thanh của Thái Đường
Yến...

Thái Đường Yến tự mình lo liệu hậu sự cho Hồ Tân Tuyết, lúc lấy

tiền, Thái Giang Hào im lặng đưa ra mười nghìn, Thái Đường Yến nhìn gã
với vẻ không tin nổi, nhưng đối phương không giải thích gì thêm, cô cũng
không có tâm tư để hỏi.

Hồ Tân Tuyết nghỉ học từ lúc còn trẻ, chưa lập gia đình đã sinh con, bị

nhà mẹ ruồng bỏ, phải gả cho tdv người không có đồng nào lại lớn tuổi hơn
rất nhiều, cả đời tần tảo cực nhọc, Thái Đường Yến lấy hết tiền tiết kiệm,
tiễn bà đi thật rạng rỡ.

Lúc định xóa tên khỏi hộ khẩu thì Thái Đường Yến hỏi Thái Giang

Hào sổ hộ khẩu, nhưng Thái Giang Hào lại cướp giấy khai sinh trong tay
cô, nói sẽ do gã tự đi làm, rồi vẫn cất sổ hộ khẩu kỹ như cũ, không ai biết
được.

Sự ra đi của Hồ Tân Tuyết đã đả kích tinh thần cô, giờ Thái Đường

Yến chẳng khác gì xác chết biết đi, đáng sợ như người sắp chết. Thái
Đường Yến bắt đầu không tìm được trọng tâm của cuộc sống, mọi chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.