ÁM YẾN - Trang 395

"Anh..." Thường Minh nhìn miếng rau hẹ như bàn chải ở trong tay, lại

nhìn theo bóng lưng xoay người của cô, cơn giận vừa bùng lên không cách
nào dập được —— nhưng không phải vì cô nói trúng tim đen, dù sao trong
chuyện này hai người họ cũng phóng khoáng vô tư —— Thường Minh
"giận" là do bị cô trêu ngược lại, bởi vì ít hỏi nên mới đáng quý, mỗi lần
nghĩ đến việc cô phản kích lại như nhổ răng sâu, vừa đau vừa thoải mái, nói
tóm lại là thoải mái cực kỳ.

Một người đàn ông là Thường Minh cùng hai cô nàng khác làm ổ trên

bờ nướng thịt, cảnh tượng đó ở trong mắt Tạ Vũ Bách lại trở nên vô cùng
đáng ghét, anh ta nằm ở bên cạnh bể nhìn một lúc, không nhìn thấy có đồ
chơi nào mới mẻ, thế là lặn xuống bể lại.

Khi đùi gà nướng sắp xong, Đường Chiêu Dĩnh ngoi lên từ mặt nước,

dù đã khoác khăn tăm nhưng đôi chân dài miên man vẫn không thể nào
giấu đi được.

Thái Đường Yến nhìn đến mức ngẩn ngơ, xúc động từ sâu trong lòng:

"Dáng người đẹp quá."

Bạn gái Vương Trác đã vào nhà vệ sinh, Thường Minh ngẩng đầu lên

khỏi mấy xâu thịt nướng, men theo ánh mắt của cô tìm nhân vật chính.
Đường Chiêu Dĩnh cũng như tâm linh tương thông nhìn sang bên này, thế
là Thường Minh vội vã né mắt đi.

"Bọn em còn thích nhìn người đẹp hơn anh đấy." Cô nói.

Lại đến lúc đau đầu nhất rồi đây, lúc này Thường Minh nói gì cũng

sai. Nói đối phương xấu, chính là miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo;
bảo đối phương không đẹp bằng cô, lại có vẻ tâng bốc giả tảo; chỉ tỏ ý cũng
biệt thường, trông hệt như qua loa lấy lệ.

Thế là anh nắm lấy cổ tay cô, đưa xâu chân gà đến bên mép. Quả

nhiên Thái Đường Yến đã di dời sự chú ý, cẩn thận dừng tay lại nhắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.