Đợi người đi rồi, cô giáo mới tháo kính ra, quay sang nói với cô giáo
trẻ tuổi ở bên cạnh vừa rồi cũng cố ý liếc nhìn mấy lần: "Em có thấy không,
có phải rất giống thầy Đường không, chị nhìn tên cũng không nhầm đâu."
Cô giáo trẻ tuổi thấy trưởng bối mở miệng, vậy là bản thân cũng
không giấu nổi lòng hiếu kỳ, "Nhìn mặt mũi dáng dấp đẹp đấy chứ, nói ra
sợ chị không tin, mấy tháng trước cô Tiểu Đường đó —— là con gái thầy
Đường ấy —— lại còn đến nghe ngóng chuyện của cô nữ sinh này với em
đấy, không phải cô ấy không đủ quyền hạn sao, lại còn bảo em kiểm tra
xem trong trường mình có sinh viên đó không, mà em còn kiểm tra thật rồi
nói với cô ta đấy chứ. Lúc ấy chỉ cảm thấy em học sinh đó và cô ấy có chút
giống nhau, chứ em không dám nghĩ sâu thêm. Vì chuyện sinh viên này
nghỉ học nên khiến em có ấn tượng, giáo viên hướng dẫn của mấy đứa đó
bảo là muốn ra ngoài kiếm học phí. Em mới bảo nếu có khó khăn như thế,
thành tích tốt thì lấy học bổng rồi thêm công việc làm ngoài giờ không
được sao, không phải trước em ấy có bao nhiêu đàn anh đàn chị đều chịu
đựng như thế hết bốn năm sao, đến khi tốt nghiệp tìm việc là được." Cô
giáo trẻ vòng vo một lúc rồi ngưng, "Giáo viên đó mới nói chuyện cũng đã
làm hết rồi, nhưng em ấy không đem sổ hộ nghèo ra, người nhà lại không
muốn em ấy đi học, không cho làm! Không có sổ thì cũng không kiếm học
bổng được, vậy là đành nghỉ học."
Bà cô già lại đưa mắt nhìn lên qua cặp kính, "Vậy còn chuyện lan
truyền đó... Tiếp khách... Là thật đấy hả? Trời ạ, đã như thế mà còn đi học
lại nữa, không phải ảnh hưởng đến danh tiếng của trường thì nên đuổi sao?"
Cô giáo trẻ nhấp một ngụm nước rồi khoát tay, "Ở ký túc xá bên học
viện ngoại ngữ thường hay thấy có xe thể thao đến cổng đón người, đã
thành thói rồi, còn có thể nói gì được nữa, có lẽ người ta chỉ yêu đương với
người giàu mà thôi, chúng ta chớ xen vào, cũng đừng vô duyên chỉ trích
người ta, chị nói xem đúng không."